NIẾP MÔN - Trang 828


"Cô nghĩ cái gì vậy? Sao giống như muốn khóc vậy?" Tu Nguyệt thở

dài ra một hơi, tinh thần sảng khoái, giống như không có việc gì nói một
câu, kỳ thật cô biết Lãnh Tang Thanh đang nghĩ gì, thậm chí nhìn ra Lãnh
Tang Thanh đang tự trách.


"Nhưng mà..." Lãnh Tang Thanh cúi đầu, ưm ra hai chữ, nhưng cũng

không nói gì xong.


"Bất kể cái gì... Niếp Tích sao?" Tu Nguyệt trầm mặc vài giây, sau đó

miễn cưỡng cười vui, vẫn như cũ duy trì trạng thái không có chuyện gì kia.


Lãnh Tang Thanh không nói gì.

Tu Nguyệt nhìn đôi mắt Lãnh Tang Thanh không có nhìn cô, yên tâm

mà thu lại kiên cường do mình tạo ra, trong nháy đôi mắt hiện lên vẻ
thương cảm vô hạn.


"Tôi cùng anh ấy cứ như vậy đi." Giọng nói Tu Nguyệt có chút run run,

nói tiếp: "Tôi chưa bao giờ nhìn thấy anh ấy rối rắm như vậy, thậm chí tôi
chưa bao giờ nhìn thấy một người con trai rối rắm như vậy, tình cảm anh ấy
đối với cô rất thật lòng. Ánh mắt của anh ấy nhìn cô, nói chuyện với cô tất
cả đều ôn nhu, đối với tôi thì chưa bao giờ từng có quá . Mỗi lần quay lừng
rơi khỏi ánh mắt cô, anh ấy lại có một mặt nghĩ đến đại ca mình, một mặt
đối với tình cả của cô, trong nội tâm anh ấy có loại thống khổ trằn trọc giãy
dụa, tôi đều nhìn ra trong mắt anh ấy, tâm cũng đau theo. Ở bên người anh
ấy luôn sẽ có một đám đàn bà giống ruồi bọ vây quanh, thẳng thắn mà nói
tôi chưa từng cảm thấy Niếp Tích bị cướp đi, nhưng lần này không giống
vậy, tôi theo chưa thấy anh ấy lại có tình cảm với một người như vậy, có
khả năng từ nhỏ đến lớn anh ấy cũng chưa có loại tình cảm này với ai, có lẽ
người kia ngay cả chính mình cũng không biết loại tình cảm này tên là chân
ái. Kỳ thật rất có thể đã có trước khi tôi phát hiện, lúc có cô, biểu hiện của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.