đời cùng lắm chỉ thế thôi", Lãnh Tang Thanh ngược lại không quan tâm,
nhún nhún vai, "Hơn nữa, tôi thích chung một người đàn ông với nhiều
người phụ nữ, một ngày béo lên cũng giảm bớt áp lực rồi."
Niếp Ngân khẽ uống một ngụm rượu vang, mơ hồ mà cười, cũng thật là,
người phụ nữ này quả thực có thể làm cho những người phụ nữ giàu có xấu
hổ, Lãnh Tang Thanh hoan hô một tiếng, liền ăn một miếng bánh ngọt trong
tay người phục vụ, ăn như chưa từng được ăn món ngon như vậy, nói,
"Được rồi, anh cho tôi mượn số tiền lớn như vậy, làm sao ngay cả tên tôi
cũng không hỏi?"
"Đây không phải là món tiền cho cô ăn chơi, cầm cho bạn cô, xem như
tôi bồi thường cho tổn thất của cô ấy. " Anh nhẹ giọng nói, quan hệ của anh
với em trai hầu như chưa từng đề cập qua với người ngoài, anh cho rằng,
anh chẳng qua chỉ là Niếp Ngân, không liên quan gì đến Đại thiếu gia Niếp
môn kia.
"Nói thật đi, con người của anh không kém." Cô lại uống ừng ực một
ngụm lớn nước hoa quả sau đó lấy tay lau miệng mà nhìn anh, "Tiền bồi
thường rất sảng khoái, lại không giống như những người đàn ông khác, luôn
tìm cách biết được danh tính của người phụ nữ quấn lấy mình, với một
người xa lạ cũng tốt bụng như thế, anh nói nếu anh là người bình thường,
tôi dám cam đoan anh là một người đàn ông tuyệt vời."
Môi anh vốn đang giãn ra lại hơi cứng lại.
"Thực ra anh cũng không cần xấu hổ, tình yêu chằng phân biệt tuổi tác,
quốc tịch, thậm chí...Ách, cũng có thể chẳng phân biệt giới tính. Lãnh Tang
Thanh thấy sắc mặt anh thay đổi, vội vàng an ủi: "Đồng tính và luyến ái,
không phải điều cấm kỵ, mọi người đều nói, đồng tính luyến ái so với
những thứ tình yêu khác thuần túy tốt đẹp hơn."