NIẾP MÔN - Trang 886

Niếp Tích suy nghĩ một hồi, ngẩng đầu, cười đáp lại Lãnh Tang Thanh:

"Không sao, không đau..."


Theo sau, hắn buông thìa xuống, cầm lấy khăn tay lau miệng, ở mặt

ngoài thực bình tĩnh, nhưng trong ánh mắt tựa hồ có một chút cấp bách, nói
với Lãnh Tang Thanh: "Vừa vặn em cũng chưa ăn, chúng ta đi ra ngoài ăn
cơm trưa đi."


"A? Nhưng mà... Anh..." Lãnh Tang Thanh đối với quyết định đột ngột

của Niếp Tích cảm thấy có chút kì lạ không hiểu, dù sao bây giờ Niếp Tích
còn là một bệnh nhân.


Như không đợi cô phản ứng lại, Niếp Tích đã nhanh chóng cầm quần áo

ở tủ bên mặc vào, cơ ngực bao la hùng vĩ làm màu da xàm nắng theo khỏe,
quần bò làm hai chân hắn nhìn dài kinh người.


"Có thể , đi thôi." Niếp Tích một thân lưu loát đứng ở trước mặt Lãnh

Tang Thanh, giống ngoại hình, giống dung mạo, trên người hắn luôn có
bóng dáng Niếp Ngân anh trai hắn.


"Vì sao đột nhiên muốn ra ngoài ăn?" Lãnh Tang Thanh không nghĩ để

hắn rời bệnh viện, bệnh tim của hắn tùy thời có thể phát tác, mỗi hai ngày
cô mang đồ ăn đến đều là căn cứ vào bệnh của hắn , ra bên ngoài ăn chỉ sợ
nắm chắc không được điểm này.


"Mỗi ngày ăn thứ này, ngẫu nhiên cũng muốn đổi khẩu vị." Niếp Tích

ứng phó nói, mặc kệ thế nào, đây cũng coi như nguyên nhân ở trong lòng
hắn.


Nói xong, hắn phụ giúp Lãnh Tang Thanh, đi ra ngoài cửa phòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.