Nhưng --
Mặc Di Nhiễm Dung không chờ bọn hắn động thủ, liền nhẹ nhàng nâng
tay một chút, ống tay giơ lên, miệng không biết nói câu gì, chỉ thấy vài
người mặc đồ đen từ nét mặt sắc bén đột nhiên trở nên chết lặng, ánh mắt
dại ra, động tác tiến công cũng ngừng lại.
"Các người mệt chết đi , nghỉ ngơi đi thôi." Cô ta thản nhiên nói.
Làm người ta khiếp sợ là, vài tên mặc đồ đen lại ngoan ngoãn nghe
xong lời của cô ta, xoay người rời đi.
Ánh mắt Niếp Ngân ngẩn ra, nhưng rất nhanh lại khôi phục bình tĩnh.
Lái xe lại lập tức chắn trước người Niếp Ngân, chiến chiến căng căng
nhìn chằm chằm Mặc Di Nhiễm Dung cách đó không xa: "Tôi cảnh cáo cô,
cô đừng tiến lên, cẩn thận tôi không khách khí với cô!"
Hắn nghĩ lầm thấy quỷ, tuy rằng sợ hãi, nhưng vẫn kiên quyết bảo vệ
chủ tử.
Mặc Di Nhiễm Dung thấy một màn này, thản nhiên cười cười, không
nói cái gì.
Niếp Ngân ra ý bảo lái xe lui xuống, đứng ở tại chỗ, bình tĩnh nói: "Mặc
Di gia tộc quả nhiên không đơn giản."
"Niếp tiên sinh, không mời tôi đi vào sao?" Mặc Di Nhiễm Dung lẳng
lặng nói.
Niếp Ngân nhìn cô ta: "Tôi còn lựa chọn khác sao? Mời vào." Hắn hơi
hơi nghiêng người.