hương vị gì đó làm cho hắn mẫn cảm. Một đôi nhẫn cưới đặt ở trước mặt
hai người, không hề sáng bóng.
Tay Niếp Tích kéo tay Lãnh Tang Thanh qua, thấy khuôn mặt cô khác
thường, nhẹ giọng gọi tên cô một tiếng. Lãnh Tang Thanh phản ứng lại,
ngẩng đầu nhìn vào đôi mắt thân thiện của hắn, miễn cưỡng tọa ra một nụ
cười.
"Không có việc gì đi?" Hắn thấp hỏi.
Lãnh Tang Thanh ra vẻ thoải mái mà kéo khóe môi ra: "Không có việc
gì."
"Hôm nay nhìn qua em cực kỳ xinh đẹp, anh biết em mệt chết rồi, chờ
sau khi hôn lễ kết thúc nghỉ ngơi tốt một chút." Niếp Tích ôn nhu nói."Tuần
trăng mật là ngày mai, đừng lo lắng."
Lãnh Tang Thanh gật gật đầu, cô biết hắn đã chuẩn bị tốt tất cả, tất
nhiên cô cũng không lo lắng gì .
Cha sứ bắt đầu nhớ kỹ lời tân hôn chúc mừng, khuôn mặt Niếp Tích
chuyển đổi vì ngưng trọng cùng nghiêm túc, tay hắn vẫn để trên eo Lãnh
Tang Thanh, sợ không cẩn thận sẽ đánh mất cô.
ở chỗ ngồi khách quý, Niếp Thâm nhếch môi nhìn đôi cô dâu chú rể
mới này, rất nhanh, lấy điện thoại ra, ngón tay thon dài ở mặt trên nhẹ
nhàng trượt, nhắn "20 phút sau bắt đầu hành động", ân nút phím giửi đi,
làm xong, hắn lại thong dong vắt chéo chân, đem thân mình dự lưng vào
trên ghế.
5 phút sau, hắn sẽ từ nơi này rời đi, đến lúc đó, hắn nhưng thật ra rất
thích đứng ở trên cao nhìn Niếp môn sẽ biến thành đống tro tàn.