NỢ EM MỘT ĐỜI HẠNH PHÚC - Trang 181

Thứ Bảy, Nhiếp Vũ Thịnh trực đêm, đằng nào cũng không thể ngủ trong

phòng trực nên anh mang theo máy tính xách tay để tra tài liệu. Bệnh viện
đương nhiên không có wifi nhưng anh đã mua một chiếc thẻ Internet, như
vậy cũng đủ dùng. Hồi đầu, mấy cô y tá còn tưởng anh lén lút chơi game,
sau này mới phát hiện ra anh toàn xem tài liệu bằng tiếng Anh, MSN ở góc
dưới bên phải thường xuyên nhấp nháy, bởi rất nhiều bạn của Nhiếp Vũ
Thịnh đều đang du học ở Mỹ, do lệch múi giờ nên khi anh trực đêm thì bên
kia lại đúng vào ban ngày, vì thế họ cũng thường hay thảo luận một số vấn
đề qua MSN, về cơ bản những đều họ nói đều liên quan đến chuyên môn.

Tối hôm nay không có ca phẫu thuật nào, anh được yên tĩnh cho đến tận

tảng sáng, thật là hiếm có. Nhiếp Vũ Thịnh đi pha cho mình một ly cà phê
đặc, nhân tiện đứng lên vận động chân tay. Cả hành lang tỉnh lặng như tờ,
mấy cô y tá trực vẫn đang gà gật, đưa tay lên che miệng ngáp. Đúng lúc
này, chuông điện thoại nội bộ reo lên, điện thoại vào lúc này thường là cuộc
gọi khẩn cấp, quả nhiên, y tá vừa nghe trợn tròn mắt, vội cúp điện thoại
chạy thẳng đến phòng trực.

Nhiếp Vũ Thịnh đoán chắc lại có ca cấp cứu, quả nhiên anh nghe mấy

cô y tá thở không ra hơi gọi: “Bác sĩ Nghiệp, có một bệnh nhân bị tai nạn,
gãy xương sườn, có lẽ bị thương cả vào phổi, 120 đưa ngay đến đây bây
giờ! 15 phút nữa đến phòng Cấp cứu”.

“Bác sĩ nào đi cùng xe?”

“Là bác sĩ Mã ở phòng Cấp cứu”

Nhiếp Vũ Thịnh tạm yên tâm, bác sĩ Mã tuy tuổi còn trẻ, nhưng đã làm

ở phòng Cấp cứu được gần 3 năm, hơn nữa lại xuất thân là bác sĩ Ngoại
khoa, rất giàu kinh nghiệm. Những xử lý ban đầu chắc sẽ làm rất tốt, như
vậy có thể tranh thủ được nhiều thời gian hơn cho cuộc phẩu thuật sắp tới.
Anh lập tức đi chuẩn bị phẫu thuật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.