NỢ EM MỘT ĐỜI HẠNH PHÚC - Trang 171

xuống. Vì thế Vương Vũ Linh vừa nghe cô nói vậy, lập tức lo lắng hỏi: “Cái
gì? Thắng mất dạy đó lại tìm đến cậu à?”

“Không có, không có, là chuyện của nhiều năm về trước rồi, người ta đã

quên tớ từ lâu, còn tìm đến tớ làm gì chứ.” Đàm Tĩnh nói, “Tiền là của một
người quen cho vay, anh ta trước kia vốn mc nợ tớ, nhưng tớ không muốn
dùng tiền của anh ta nên cứ đầu tư vào cửa hàng cậu đi đã.”

Vương Vũ Linh vẫn còn do dự: “Nhưng mà…”

“Thôi không lằng nhằng nữa, cứ quyết định thế nhé. Coi như tớ góp cổ

phần vào tiệm bánh, các cậu chia lãi cho tớ là được rồi. Có lỗ tớ cũng
không đòi các cậu đâu, đằng nào số tiền này tớ cũng chẳng muốn lấy chút
nào cả.”

“Thôi được rồi.” Vương Vũ Linh thầm hạ quyết tâm, kiếm được tiền sẽ

trả cho Đàm Tĩnh một khoản lãi lớn, còn lỡ như bị lỗ, thì dù có phải lấy hết
của hồi môn ra, cô cũng quyết trả hơn một vạn này cho Đàm Tĩnh, bởi Đàm
Tĩnh phải một mình nuôi con nhỏ, thực sự là quá khó khăn, quá khó khăn.

“Ngày mai, tớ phải đi làm, đằng nào thì sổ tiết kiệm của tớ cũng ở chỗ

cậu, tớ nói cho cậu mật mã, cậu đi thẳng tới ngân hàng mà rút, sớm lo xong
chuyện cửa hàng, mau chóng mở cửa, tranh thủ kiếm tiền đi.”

Vương Vũ Linh cảm động đến nỗi không biết nói gì nữa: “Đàm Tĩnh, tớ

phải cảm ơn cậu thế nào đây?”

“Các cậu mau chóng mở cửa hàng, chăm chỉ kiếm tiền chia lãi cho tớ,

chẳng phải là đã cảm ơn tớ rồi đó sao?”

Vương Vũ Linh sảng khoái đáp: “Yên tâm đi, tớ nhất định sẽ kiếm cho

cậu một khoản lãi lớn trong năm nay!”

Ngày đầu tiên đi làm ở tổng công ty, Đàm Tĩnh thấy rất hồi hộp. Từ

trước cô đã để ý thấy mấy người trong tổng công ty đếu không mặc đồng
phục, vì thế ngày đầu tiên đi làm, cô lựa một bộ váy công sở mà bình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.