NỢ EM MỘT ĐỜI HẠNH PHÚC - Trang 200

Tài xế nhìn cô qua gương chiếu hậu, không nói không rằng.

“Anh ơi, phiền anh lái xe đến đồn công an, tôi chỉ mới chợp mắt một lát

thôi, còn chưa đến ba bến mà.”

Mọi người trên xe lập tức phản đối: “Từ đây đến đồn công an xa lắm!”

“Có rách việc không cơ chứ!”

“Tôi còn vội phải về nhà đây này!”

“Đã dừng đến hai bến rồi, kẻ trộm không chừng đã xuống từ lâu rồi!”

“Đúng thế đấy.... Tên trộm chắc chắn là chuồn từ lâu rồi, còn ở trên xe

để chờ cô bắt à?”

“Đến đồn công an cái gì, đi là phải mất vài tiếng đồng hồ, cơm tối còn

chưa ăn đây này...”

Đàm Tĩnh rưng rưng nước mắt, lần nào mang theo tiền ra ngoài cô đều

rất lo lắng, rất cẩn thận, cũng may mà cô rất ít khi đem tiền theo người, ấy
vậy mà hôm nay cô lại để mất tiền “Làm phiền mọi người... hơn năm nghìn
tệ… tôi phải bán đi một món đồ quý báu nhất mới có được…tôi còn có con
trai bị bệnh tim... tôi không có tiền mổ cho nó...”

Cô khóc không ra tiếng, nói đứt quãng, nhưng mọi người trên xe đã

lặng hẳn đi. Tài xế quay vô lăng, lái xe đến đồn công an.

Khi xe dừng lại trước cửa đồn công an, Đàm Tĩnh cảm ơn từng hành

khách một: “Làm phiền các anh các chị rồi!”

Hầu hết mọi người đều tốt bụng, gật đầu với cô, chỉ có một số ít người

lầm bầm kêu cô làm mất thời gian của họ.

Loanh quanh ở đồn công an mấy tiếng đồng hồ, cũng không tìm thấy

tiền. Anh cảnh sát tiếp nhận vụ án nói: “Không chừng tên trộm đã xuống xe

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.