NỢ EM MỘT ĐỜI HẠNH PHÚC - Trang 201

từ lâu rồi, bọn chúng chỉ cần lấy được là xuống xe ngay. Cô cũng thật là,
đem theo nhiều tiền thế sao không chú ý một chút?”

Đàm Tĩnh không nói gì, nước mắt lã chã nhỏ xuống đôi giày

Cuối cùng làm thế nào về nhà, làm thế nào lên lầu, Đàm Tĩnh không

còn nhớ nỗi nữa.

Đến tận khi bước vào nhà, cô mới sực nhớ ra mình quên không đón con.

Cô xin nghỉ nửa ngày đi bệnh viện, vốn tưởng nói chuyện xong có thể đi
đón Tôn Bình. Nhưng Nhiếp Vũ Thịnh cho cô leo cây, đợi anh ta về bệnh
viện làm ca đêm thì đã sáu giờ, còn cô khi ra khỏi bệnh viện cũng đã tám
giờ rồi. Cô định mang tiền về nhà cất rồi đi đón con, vì đem tiền đi đem tiền
lại không an toàn.

Thế nhưng cô đã đánh mất tiền.

Cô gục xuống bàn, òa lên khóc nức nở. Chưa bao giờ cô thấy bất lực

như thế này, lúc ra khỏi phòng làm việc của Nhiếp Vũ Thịnh, cô đã cảm
thấy chút hy vọng mong manh cuối cùng của mình cũng sắp tắt. Tuy Nhiếp
Vũ Thịnh nói rất khéo léo, nhưng cô biết ca phẫu thuật này chắc chắn có rất
nhiều rủi ro. Mấy lần cô đã định nói lại rồi thôi, cô không có khả năng lựa
chọn phương án phẫu thuật truyền thống, thế nhưng là một người mẹ, cô
càng không muốn con mình phải mạo hiểm nhiều như vậy. Có điều cô
không thể ngờ được rằng mình lại làm mất tiền trên đường về nhà. Hơn
năm nghìn tệ này tuy cô định đưa cho Tôn Chí Quân, nhưng số tiền này là
do cô bán chiếc ghim cài áo đi mới có được. Chuyện này giống như một
chiếc áo cuối cùng vắt lên lưng lừa, làm cô sụp đổ hoàn toàn.

Có lẽ đây đúng là báo ứng, cô vốn không nên làm như vậy.

CHƯƠNG 10

Hôm sau cô đi làm với đôi mắt sưng to như trái đào, các đồng nghiệp

nhìn cô với ánh mắt vô cùng kinh ngạc. Có điều công việc mới có ưu điểm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.