NỢ EM MỘT ĐỜI HẠNH PHÚC - Trang 351

Đàm Tĩnh lòng dạ rối bời, cô không thể nghĩ tới Nhiếp Vũ Thịnh, bởi

hễ nghĩ đến anh, cô lại cảm thấy sắp sụp đổ, đành lí nhí đáp: “Tôi không
biết…”

“Ra giá trên trời, trả giá dưới đất

[1]

.” Thịnh Phương Đình cười, “Đó

chính là nguyên tắc cơ bản nhất trong đàm phán. Cô muốn có quyền giám
hộ thì tuyệt đối không thể để cho đối phương biết cô chỉ cần quyền giám
hộ.

[1] Người bán ra giá cao, người mua trả giá thấp nhất có thể.

Thấy Đàm Tĩnh hoang mang nhìn mình, Thịnh Phương Đình liền giải

thích: “Tập đoàn Đông Viễn hoạt động ở Hồng Kông, giá thị trường hơn
mười hai tỷ đô la Hồng Kông. Dưới tên Nhiếp Đông Viễn còn có vô số tài
sản cá nhân, hiện tại Nhiếp Vũ Thịnh là người thừa kế pháp định duy nhất
của ông ta. Vụ này cô nhất định kiện, hơn nữa còn phải kiện đến nơi đến
chốn. Phải yêu cầu đối phương trả chi phí sinh dưỡng cháu bé từ khi sinh ra
đến giờ, cả chi phí phẫu thuật sắp tới và đền bù tổn thất tinh thần nhiều năm
bị bỏ rơi. Ngoài ra, còn phải yêu cầu đối phương chia một phần tài sản cho
cháu bé. Nhiếp Đông Viễn có 30% cổ phẩn Tập đoàn Đông Viễn, cô hãy
đòi ông ta trích ra một tỷ lệ cổ phần nhất định cho Bình Bình. Tôi sẽ giúp
cô liên lạc với luật sư, để luật sư tới gặp cô.”

Đàm Tĩnh bối rối hỏi: “Như thế có được không?”

“Bước đầu tiên trong đàm phán là tuyệt đối không được để đối phương

biết cô muốn gì. Nói quá lên cũng không sao, vì đối phương sẽ mặc cả.”

Đàm Tĩnh rất lo lắng: “Liệu họ có đem Bình Bình đi mất không?”

“Họ đưa đi thì càng không sợ, cô có thể nói họ cướp con, dư luận sẽ

đồng tình với kẻ yếu.”

“Tôi không muốn công khai chuyện này…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.