NỢ EM MỘT ĐỜI HẠNH PHÚC - Trang 398

“Sao vậy?” Dường như Thịnh Phương Đình có bản năng nhìn mặt đoán

ý người khác, “Hẹn tôi ra đây lẽ nào không phải có chuyện muốn nói ư?”

“Thất tình. Vừa chia tay với bạn trai.” Thư Cầm làm mặt hề, “Không

nói nữa, ăn cháo đi. Anh nói xem, sao tôi lại thảm thế này. Hồi đó chia tay
với anh, tôi cũng đâu thấy thảm đến thế. Chắc bây giờ có tuổi, không chịu
nổi giày vò nữa rồi.”

Thịnh Phương Đình không nói gì, chuyện ở Mỹ anh không nhắc đến,

Thư Cầm cũng không, đã là quá khứ thì cứ để nó qua đi. Sau khi về nước
anh cố ý vào làm trong công ty cô. Hai người giống như người dưng nước
lã, mà thực sự, cũng gần như người dưng nước lã.

Có đôi khi, tình yêu không phải muốn kiên trì là kiên trì được. Cuối

cùng anh cũng về Trung Quốc, nhưng cô lại nói lời chia tay. Khi gia đình cô
phản đối quyết liệt nhất cô cũng không hề đòi chia tay, vậy mà giờ chính cô
lại chủ động dứt bỏ, anh thật không hiểu tại sao nữa. Cô nói: “Anh không
hiểu sao? Tôi không muốn đợi nữa. Người như anh quá yêu bản thân. Dù
tôi có hy sinh cả đời cho anh, chưa chắc anh đã để tâm đến tôi. Tôi nghĩ
thông rồi, tại sao anh lại bảo tôi làm bạn với Nhiếp Vũ Thịnh, vì anh muốn
qua tôi để tìm hiểu một vài điều anh quan tâm. Đến tôi anh cũng lợi dụng,
sao anh có thể thật lòng yêu tôi chứ?”

Trong lòng cô hiểu rõ nên không muốn đến gần, cũng chẳng chịu rời xa.

Còn anh, chỉ bàng quan đứng ngoài, nên càng hiểu rõ hơn. Anh nói chia tay
hay không cũng không quan trọng, nhưng hy vọng cô có thể giúp mình một
vài việc.

Rốt cuộc cô vẫn yêu anh nên mới đồng ý chăng?

Giờ là nửa đêm, ngồi trước một bát cháo nóng, hai người chẳng buồn vờ

vịt nói đi nói lại cũng chỉ vài chuyện linh tinh. Thư Cầm lại chủ động nhắc
đến mấy chuyện công việc nhưng Thịnh Phương Đình gạt đi: ”Nửa đêm
nửa hôm, có thể đừng nói chuyện công việc được không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.