NỢ EM MỘT ĐỜI HẠNH PHÚC - Trang 427

nói sớm? Để cậu vì chuyện chi phí phẫu thuật mà phải lo lắng bao nhiêu
năm nay.”

Đàm Tĩnh đổi chủ đề: “Làm ăn thế nào? Sao Lương Nguyên An không

đến?”

“Anh ấy cũng muốn đến lắm, nhưng mới khai trương hai hôm nay, từ

sáng đến tối lúc nào cũng có người xếp hàng chờ mua bánh. Cậu yên tâm
đi, cửa hàng của chúng ta nhất định ăn nên làm ra, tuyệt đối không để cậu lỗ
vốn đâu. Lương Nguyên An còn nói, phải nhanh chóng thuê thêm người
thôi, chỉ có hai đứa bọn tớ chắc làm không xuể. Anh ấy phải phụ trách lò
nướng, lại lo bắt bông kem, còn tớ một mình vừa thu tiền, vừa gói bánh,
vừa lấy hàng, quả thực là không kham nổi.”

Đàm Tĩnh bấy giờ mới nở nụ cười: “Đợi Bình Bình khoẻ rồi, tớ qua

giúp các cậu.”

“Đừng đùa nữa, văn phòng mát mẻ không ngồi, chạy ra bán bánh làm

gì?”

“Tớ thích bán bánh ngọt.” Đàm Tĩnh nói, “Vả lại, tớ vừa đi làm không

lâu đã xin nghỉ dài ngày thế này, nghĩ đã thấy ngại quá đi mất. Công ty
không đuổi việc thì tớ cũng chẳng còn mặt mũi nào đi làm tiếp. Tớ xin nghỉ
đến giúp cho hai cậu vậy, bán bánh ngọt cũng tốt mà, tớ còn muốn học cách
bắt bông kem của Lương Nguyên An nữa.”

Vương Vũ Linh nói: “Công việc ấy mà cậu để tuột mất thì tiếc lắm đấy,

làm trong tòa nhà sa như thế, đúng là mát mày mát mặt! Nhưng cậu là cổ
đông của tiệm bánh, nếu cậu đến cửa hàng làm, tớ và Lương Nguyên An
đều rất hoan nghênh. Còn cậu muốn học làm bánh thì đơn giản thôi, tan sở
đến tiệm bánh, kêu Lương Nguyên An dạy cậu là được rồi. Nói đến đây, cô
chợt bùi ngùi: “Vậy là tốt rồi, bệnh của Bình Bình đã chữa lành, cậu cũng
khỏi cần vừa tan sở là cuống quýt chạy về trông nom nó nữa. Chúng ta có
thể thường xuyên đưa Bình Bình đi chơi. Đàm Tĩnh, coi như cậu hết khổ
rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.