NỢ EM MỘT ĐỜI HẠNH PHÚC - Trang 494

Nhiếp Vũ Thịnh nói: “Tôi tạm thời tiếp quản, công việc bù đầu, mà tôi

lại không hiểu gì về lĩnh vực này, cần một người của mình trong độ Ban
lãnh đạo, như vậy đối phương mới kiêng nể đôi chút.”

Thịnh Phương Đình gật đầu, hỏi anh: “Giám đốc Tài chính thì sao?”

“Chắc cũng tin được.”

“Giám đốc Marketing thế nào?”

“Chưa xác định được là đứng về bên nào, có lẽ gió chiều nào xoay chiều

nấy.”

“Thế còn Nhân sự?”

“Là nhân viên lâu năm của bố tôi, không đến nỗi giậu đổ bìm leo,

nhưng về lâu dài cũng rất khó nói.”

Nhiếp Vũ Thịnh thấy mệt mỏi thật sự, bốn bề bao vây không biết người

nào mới đáng tin cậy. Trong thời điểm then chốt này, anh không dám dùng
sai người. Ban lãnh đạo có sự đề phòng với anh, anh cũng có sự đề phòng
đối với Ban lãnh đạo. Hai bên đều chưa bắt đầu thăm dò, địch chưa động thì
ta cũng chưa động. Nếu anh sắp xếp một người vào trong đó, Ban lãnh đạo
nhất định sẽ cảm thấy, đây là bước thăm dò đầu tiên. Họ sẽ có phản ứng gì,
thật rất khó đoán được.

Thịnh Phương Đình có vẻ không tính toán danh lợi, anh nói: “Tôi có thể

làm trợ lý đặc biệt cho anh, đợi Tổng Giám đốc Nhiếp được bảo lãnh tại
ngoại chữa bệnh rồi tính.”

Điều Nhiếp Vũ Thịnh lo lắng là, dù có được bảo lãnh tại ngoại để chữa

bệnh, thì trước và trong thời gian điều tra xét xử, Nhiếp Đông Viễn cũng
không thể rời khỏi Hồng Kông. Sau khi chính thức điều tra xét xử xong, kết
quả càng khó nói hơn. Cũng may nếu được bảo lãnh tại ngoại để chữa bệnh,
thì anh có thể bay đến đó gặp bố. Rất nhiều điều, rất nhiều chuyện, đều có
thể chờ bố đưa ra quyết định.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.