NỢ EM MỘT ĐỜI HẠNH PHÚC - Trang 96

Đàm Tĩnh nghe anh ta nói vậy, vội vàng cảm ơn. Phùng Cánh Huy nói:

“Một người phụ nữ như cô tất tả ngược xuôi thế này cũng vất vả quá, thôi
cô đi làm nhanh lên.”

Đàm Tĩnh ngồi trên xe buýt mà vẫn lo lắng không yên, chẳng biết

Phùng Cánh Huy có kiện Tôn Chí Quân không nữa. Tuy Phùng Cánh Huy
có vẻ muốn kết thúc chuyện này cho nhanh, nhưng vợ anh ta dường như
không muốn bỏ qua dễ dàng như vậy. Nhưng dù thế nào chăng nữa, trong
chuyện này, cô cũng đã cố gắng hết sức, thậm chí còn phải làm chuyện cô
không bao giờ muốn là – đòi tiền Nhiếp Vũ Thịnh.

Đàm Tĩnh vô thức nắn nắn cái túi vẫn còn hơn một vạn tệ, cô biết mình

đã đem chút tàn tro sót lại trong lòng thổi bay tan tành không còn gì hết,
nhưng như vậy cũng tốt. Cô mệt mỏi dựa vào cửa xe buýt, ánh nắng gay gắt
của ngày hè oi bức xuyên qua chiếc rèm màu xanh nhạt rọi vào trong, chiếu
lên da thịt khiến người ta thấy rát bỏng.

Không còn gì để lưu luyến nữa, không còn gì nữa rồi.

CHƯƠNG 5

Phải đổi thêm mấy lần xe buýt nữa mới tới cửa hàng, vội vội vàng vàng

nhưng cuối cùng Đàm Tĩnh vẫn bị đi làm muộn. Vừa bước vào cửa thấy
Vương Vũ Linh nháy mắt ra hiệu cho mình, cô chưa kịp hiểu gì thì Quản lý
đã nhìn thấy cô, nghiêm nghị nói: “Đàm Tĩnh, sao cô lại đi muộn nữa vậy?”

Đàm Tĩnh hơi ngỡ ngàng nhưng đi muộn quả thực là không nên, cô

đành cúi đầu nói: “Tôi xin lỗi.”

“Xin lỗi rồi thì có thể vi phạm quy định ư?” Quản lý lạnh tanh nói,

“Tháng này cô đã đi muộn ba lần, theo quy định trừ hết tiền thưởng của
cô.”

Đàm Tĩnh còn đang ngạc nhiên, lại nghe Quản lý nói: “Hôm qua cô xin

nghỉ một ngày, theo quy định công ty, trừ tiền lương ngày hôm qua, còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.