NO.6 TẬP 1 - Trang 24

Tôi gượng cười. Tim đập nhanh đến mức chịu không nổi, tôi cầm chai

nước khoáng tu một hơi.

Vết thương do đạn bắn, máu, VC, đôi mắt xám sẫm... Những điều đó

thật ra là gì? Chẳng phải đều là những thứ chưa từng tồn tại trong thế giới
của tôi ư? Vì sao lại đường đột lao vào tôi như vậy?

Tôi có linh cảm, thế giới của mình sắp thay đổi ghê gớm, giống như

khi vi khuẩn xâm nhập tế bào sẽ thay đổi hoặc phá hủy tế bào ấy. Kẻ đột
nhập kia cũng sẽ thay đổi, hoặc thậm chí là phá hủy thế giới của tôi.

"Shion, tóm lại là con bị làm sao vậy?" Gương mặt mẹ đầy lo lắng.

"Xin lỗi mẹ, con lo cho bản tiểu luận quá. Con mang lên phòng ăn đây

ạ."

Cùng với lời nói dối, tôi rời phòng khách.

"Đừng bật đèn."

Vừa bước vào, tôi đã nghe cậu ta nói như vậy. Tôi không thích bóng

tối, nên lúc nào cũng phải bật hết đèn trong phòng. Nhưng bây giờ phòng
tối om om.

"Thế thì không nhìn thấy gì cả."

"Không thấy cũng được."

Không nhìn thấy thì không thể di chuyển, tôi ngơ ngác đứng nhìn, tay

vẫn bê cái khay có tô canh thịt bò và bánh kem.

"Thơm quá."

"Tôi mang canh thịt bò và bánh anh đào lên đấy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.