NO.6 TẬP 1 - Trang 73

thống khổ, anh hoàn toàn không biết. Tất nhiên cũng chẳng ai cho anh hay.
Chỉ là... Một ngày nọ, xác của một người đàn ông trung niên được đưa đến
chỗ anh. Anh thường lau mặt cho họ rồi mới bôi thuốc. Trong lúc lau, anh
vô tình phát hiện trên mặt người đó có vệt nước mắt. Anh nghĩ ông ta đã
khóc trước khi chết, cũng có thể là vừa khóc vừa chết dần chết mòn... Hoặc
có thể ông ta tự sát."

"Tự sát? Người dân của thành phố này tự sát..."

"Không thể sao?"

"Trong số các nguyên nhân tử vong thống kê được từ mười năm trở lại

đây, tỉ lệ tự sát chỉ chiếm 0.05%. Theo số liệu chính phủ công bố."

"Ừ, theo số liệu do chính phủ công bố thì đúng như thế."

Ở No.6 không tồn tại sự tuyệt vọng, mọi cư dân đều được sống an toàn

và thoải mái, không có nạn đói, không cần than vắn thở dài, chẳng có đấu
tranh, đến chết đi cũng không hề đau đớn.

Các cậu bị tiêm cho cái ảo giác rằng thành phố giả dối đầy kẽ hở này

là một thành phố lý tưởng.

Bốn năm trước, Nezumi đã nói vậy. Sau bốn năm, ngày hôm nay

Shion cũng có cùng cảm nhận.

Ở Lost Town, rất nhiều người đã buông bỏ hy vọng, họ có cái ăn, được

tiếp tục sống, nhưng không có ước mơ cho tương lai. Không, không chỉ
riêng Lost Town. Chẳng phải Kronos cũng thế sao? Bao nhiêu người hài
lòng với cuộc sống của mình, rồi rời khỏi nhân gian với nụ cười mãn
nguyện?

"Anh Yamase, liệu có phải chính phủ đã giở trò với các số liệu?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.