NO.6 TẬP 2 - Trang 159

mà vứt bỏ vũ khí; chọn lấy tình yêu, quên đi thù hận. Tôi tin đó không phải
mơ ước hão huyền. Đó là hi vọng. Tôi vẫn chưa từ bỏ hi vọng. Tôi sẽ tìm
thấy con đường mà cậu không thấy, và dẫn đường cho cậu.

Nezumi không nhìn Shion nữa, đá mũi giày vào ghế.

"Ở cùng với cậu lắm lúc khiến tôi thấy cáu gắt chết đi được, cậu lúc

nào cũng nói toàn lý thuyết suông và mơ mộng hão huyền, thế mà lại nói
rất nghiêm túc."

"Nếu tôi không nghiêm túc thì cậu sẽ không nghe tôi nói."

"Đủ rồi, cậu đừng nói nữa."

Nezumi dựng lại chiếc ghế bị mình đạp đổ, phủi phủi đệm ghế đã phai

màu.

"Loại người theo chủ nghĩa lý tưởng chỉ biết nói suông như cậu cứ

ngồi đây cả ngày là được rồi. Đừng lo nghĩ về thế giới bên ngoài nữa, ngồi
mơ mộng hoang tưởng tiếp đi. Đừng nói thêm bất cứ điều gì làm phiền tôi
nữa."

"Nezumi..."

"Tôi không muốn nghe. Mỗi khi nghe cậu nói tôi lại thấy buồn nôn.

Đủ rồi, tôi nói thật đấy, sớm biết cậu lắm lời thế này, tôi đã không đưa cậu
về đây."

"Tôi không lắm lời, thực chất tôi không thạo giao tiếp với người

khác."

"Vậy thì cậu càng nên ngậm miệng lại."

Tôi không thể im lặng, không thể ngồi ở đây, trú trong thế giới của

mình, đoạn tuyệt với thế giới bên ngoài. Tôi muốn trò chuyện với cậu, nghe

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.