NO.6 TẬP 2 - Trang 31

"Sao em lại ăn thứ này?"

Rico cúi gằm mặt. Nezumi đứng khoanh tay bên cạnh, bỗng thở dài.

"Vì đói chứ sao."

"Hả?"

"Có lẽ tại nó đói quá. Loại quả này nếu mài thành bột thì ăn cũng

được. Chắc trong lúc đang thu lượm thì nó đói bụng nên cho luôn vào
miệng rồi lỡ nuốt xuống."

"Rico lúc nào cũng đói bụng."

Cô bé nói.

"Ăn cả bánh mì của mẹ rồi mà em ấy vẫn đói."

"Cái bánh đó nhỏ xíu, cắn một, hai miếng đã hết."

Rico nói xong liền ho nhẹ. Giọng cậu bé khàn khàn, sắc mặt rất tệ.

Shion quấn chăn cho Rico.

"Nhớ giữ ấm cơ thể. Nếu vết thương vẫn đau thì đến tìm anh, anh sẽ

thoa thuốc cho em."

"Đưa chúng về đi."

Nghe Nezumi nói vậy, Shion ngẩng đầu lên nhìn.

"Tôi ư?"

"Cậu chứ ai vào đây? Cậu đã cứu thằng nhóc mà, giúp người thì giúp

cho trót đi chứ. Nhà chúng ở dưới cái dốc kia, không xa lắm đâu. Tôi nghĩ
mẹ chúng bắt đầu sốt ruột rồi đấy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.