NO.6 TẬP 3 - Trang 42

Chị không biết "Ngôi nhà hoàng hôn" ở đâu, chính quyền không công

khai địa chỉ. Đằng nào chị cũng chẳng thích thú gì một nơi như "Ngôi nhà
hoàng hôn". Chị ghét người già. Nỗi chán ghét đó thực ra cũng đến từ nỗi
sợ lão hóa. Chị trẻ trung xinh đẹp, chị muốn trẻ đẹp cả đời. Do tính chất
công việc nên chị từng nhiều lần nghe nói đến các hạng mục nghiên cứu y
học hiện nay, trong đó nghiên cứu về cấu tạo sự sống được quan tâm nhất,
chính quyền đã dốc rất nhiều vốn vào việc nghiên cứu phân tử lão hóa.

Nếu việc nghiên cứu thuốc ngăn ngừa lão hóa có tiến triển, nếu có thể

không già đi, mãi duy trì bộ dạng hiện tại thì tốt biết mấy! Hi vọng nghiên
cứu sẽ nhanh chóng thành công.

Sắp đến ga rồi. Cách chỗ này hai trạm xe có một ngôi nhà nhỏ, cha mẹ

đang chờ chị ở nhà. Hai ông bà vừa bước vào tuổi xế chiều, đều hay càm
ràm, cáu bẳn lại sĩ diện. Cho đến bây giờ họ vẫn còn than vãn chuyện cô
con gái duy nhất chẳng có phương diện nào được chính quyền thành phố
công nhận là ưu tú nhất.

Chị không muốn già đi như thế. Chị đứng trước quầy kính ngắm nhìn

mình.

Vì mới vừa xuống trạm nên trông hơi phờ phạc. Nhưng mình đẹp lắm.

Tóc tai da dẻ đều tươi trẻ.

Chị định bụng mua sắm vài thứ rồi mới về nhà. Trong quầy kính trưng

bày những chiếc đầm lộng lẫy, những đôi giày cao cấp, những chiếc quần
chất lượng tốt. Trong thành phố này muốn mua thứ gì cũng có, dĩ nhiên
đang nói về những thứ mình đủ tiền mua. Ngoại trừ một bộ phận người
sống chật vật ở Lost Town, cư dân thành phố chỉ cần không ham hố những
món hàng cao cấp nhất thì vẫn mua được phần lớn vật phẩm, bất kể là quần
áo, thức ăn, hay nơi ở. Tuy cuộc sống khá giả như vậy còn kém cư dân ở
Kronos, nhưng đã tốt hơn rất nhiều so với người ở Lost Town.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.