NO.6 TẬP 4 - Trang 88

Shion... Cứu tôi. 

Cánh cửa thang máy đóng vào không một tiếng động. Hai cánh cửa

xanh xám vừa khép kín, Fura liền thở ra thật dài. Hai nhân viên Cục Trị an
vẫn bất động ở hai bên hắn, y như hai pho tượng đá.

"Tại sao..."

Dù biết có hỏi cũng vô ích, nhưng hắn không chịu đựng nổi sự yên

lặng này.

"Tại sao lại đưa tôi tới đây?"

Đúng như hắn nghĩ, không ai trả lời.

"Đây... chẳng phải là Trại Cải tạo sao?"

Hắn lại hỏi. Đầu gối run lẩy bẩy, cố gắng lắm mới trụ vững được.

Sáng nay, hắn ra khỏi nhà như mọi ngày. Người vợ bế con trai tiễn ra

tận cửa.

"Khóe miệng anh còn đau không?"

"Chuyện nhỏ ấy mà. Nhìn cũng chẳng nhận ra."

"Anh bất cẩn quá, ai lại để ngã rồi bị thương như thế."

"Em đừng nói với ai chuyện anh vấp ngã ở bậc cầu thang trong công

viên nhé, xấu hổ lắm. Nhớ giữ bí mật không được kể cho ai đâu đấy."

Người vợ bỗng trở nên nghiêm túc.

"Anh phải cẩn thận vào. vết thương nhẹ thôi thì may, cứ nghĩ đến việc

anh gặp bất trắc gì là em thấy sợ lắm."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.