NỖI BUỒN CỦA SUZUMIYA HARUHI - Trang 147

Không gian bình thường không còn tồn tại trong lớp. Mọi thứ đã trở

thành hình dạng hình học, trông giống hình xoắn hay hình nón. Khung cảnh
kì lạ này giống như trong mấy căn nhà kinh dị trong công viên, tôi bắt đầu
càm thấy choáng váng khi nhìn thấy chúng.

"Cô sẽ ngừng hoạt động trước tôi."

Tôi không biết tại sao tôi lại nghe thấy giọng của Asakura ở mọi nơi

trong cái ảo ảnh đầy màu sắc này.

Vútt, tiếng chém xé gió.

Nagato đá mạnh vào người tôi bằng gót chân.

"Cậu làm..."

Chưa nói hết câu, một ngọn giáo bay ngang mặt tôi và rớt xuống đất.

"Để xem ngươi bảo vệ hắn được bảo lâu. Xem đây!"

Ngay sau đó, Nagato đứng trước mặt tôi, bị chừng mười hai cây giáo

màu nâu đâm xuyên người.

"..."

Nói cách khác, Asakura tấn công Nagato theo mọi hướng cùng một

lúc. Nagato có thể làm vài ngọn giáo tan biến, và để ngăn số còn lại đâm
vào người tôi, Nagato lấy thân mình ra đỡ. Nhưng tôi không biết điều đó, vì
mọi chuyện xảy ra quá nhanh. Mắt kính của Nagato rơi xuống đất rồi nảy
lên.

"NAGATO!"

"Cậu không nên di chuyển." - Nagato bình tĩnh nói, chỉ vào những

ngọn giáo trên ngực và bụng. Máu đổ xuống dưới chân cô ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.