"Dễ thương, năng động, thông minh. Khác người một chút, chỉ cần
đừng nói câu nào, thì Haruhi không tồi đâu."
"Cậu lấy đâu ra thông tin đó vậy?" - Kunikida hỏi, trên tay cầm hộp
cơm lớn gấp đôi hộp cơm của Taniguchi.
"Có một thời gian mà Haruhi đổi bạn trai liên tục. Theo tớ được biết
thì mấy mối quan hệ đó dài nhất là một tuần, còn ngắn nhất là năm phút
ngay sau khi tỏ tình. Cô ta 'đá' chỉ vì cái lí do: 'Tôi không có thời gian để
chơi với người bình thường.'."
Taniguchi hình như có kinh nghiệm với vụ này rồi. Cậu ấy có chút bối
rối khi bắt gặp tôi nhìn cậu ta.
"Ê, cái này là tớ nghe người ta nói, đừng có hiểu bậy bạ. Vì cái lí do gì
đó, cô ta chả bao giờ từ chối người khác. Đến năm thứ ba thì ai cũng hiểu;
nên cũng không còn ai dám tỏ tình với cô ta nữa. Hehe, tớ có cảm giác lịch
sử sẽ lặp lại ở cấp ba đấy. Cho nên tớ khuyên cậu: bỏ đi. Đây là lời vàng
ngọc của một người đã từng học chung lớp với Haruhi."
Nói gì thì nói, tôi không có hứng thú với Haruhi kiểu như vậy.
Taniguchi cất hộp cơm vào trong túi rồi cười gian xảo.
"Nếu được, tớ sẽ chọn Asakura Ryouko."
Taniguchi hất mặt về đám con gái ngồi cách đây mấy dãy.
"Theo phân tích của tớ, Asakura chắc chắn lọt vào danh sách 'Top ba
nữ sinh năm nhất dễ thương nhất'."
"Tớ chia bọn con gái từ loại D đến A, tin tớ đi, tớ chỉ nhớ tên ai trong
loại A thôi. Thời học sinh chỉ có một lần trong đời, cho nên tớ muốn làm
sao càng vui vẻ càng tốt."