NỖI BUỒN CỦA SUZUMIYA HARUHI - Trang 150

Nói xong, Asakura chợt tan biến thành những đống cát nhỏ. Và rồi,

những đống cát đó từ từ nhỏ lại dần rồi hoàn toàn biến mất.

Dưới cơn mưa tinh thể, một nữ sinh từng được biết đến là Asakura

Ryouko tan biến hoàn toàn khỏi ngôi trường này.

Đột nhiên một tiếng động sau lưng tôi. Tôi nhanh chóng nhận ra

Nagato đổ gục xuống sàn.

"Nagato, cố lên! Mình sẽ gọi cứu thương!"

"Không cần đâu."

Nagato nhìn lên trần nhà.

"Những tổn thương vật lý không có nghĩa lý gì với tôi. Chuyện cần ưu

tiên bây giờ là phục hồi khu vực không gian này trở về trạng thái ban đầu
của nó."

Những tinh thể cát ngừng rơi xuống.

"Loại bỏ vật chất không thuần khiết, tái tạo lớp học."

Khi Nagato nói xong, phòng học 1-5 quen thuộc hiện ra trước mặt

chúng tôi. Nó giống như một đoạn băng được tua lại: mọi thứ quay trở về
như lúc trước.

Tấm bảng, bàn giáo viên, những cái bàn và ghế còn lại đều hình thành

trở thành từ cát, trở về hình thái ban đầu như tôi thấy lúc mới vào đây. Tôi
không biết rằng tôi đang nghĩ gì trong đầu. Nếu không tận mắt chứng kiến,
có lẽ tôi đã nghĩ đây là hiệu ứng đồ họa máy tính.

Cửa sổ mọc từ bốn bức tường, với những tấm kính mờ mờ nguyên

vẹn; ánh hoàng hôn xuất hiện bên ngoài, nhuộm đỏ cả căn phòng. Tôi cố

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.