NỖI BUỒN CỦA SUZUMIYA HARUHI - Trang 89

biết rằng mình không phải gặp cha mẹ của Nagato. Khoan đã! Đây không
phải lúc để thoải mái!

"Đúng rồi, cậu cần gặp mình để làm gì?"

Nagato bắt đầu rót trà và đẩy tách trà về phía tôi như thể chợt nhớ ra gì

đó.

"Uống đi."

Tôi bị ép buộc uống tách trà. Suốt thời gian đó, Nagato cứ nhìn tôi

như một con thú trong công viên vậy, nên tôi không thể nào tập trung mà
uống.

"Ngon không?"

Đây cũng là lần đầu tiên tôi nghe Nagato hỏi.

"Ừ..."

Uống xong, tôi đặt tách trà lên bàn, và Nagato tiếp tục rót ngay lập

tức. Vì vậy, tôi nghĩ mình cũng nên uống hết. Cô ấy lại rót cho tôi tách thứ
ba. Cuối cùng, bình trà cũng cạn. Nagato đứng dậy để pha bình trà khác.
Tôi lập tức cản cô ấy.

"Không cần đâu. Chỉ cần nói cho mình biết cậu dẫn mình đến đây làm

gì?"

Nghe thấy vậy, Nagato dừng lại và trở về chỗ cũ cứ như một cuộn

phim đang tua ngược về. Cô ấy vẫn không nói gì.

"Chuyện gì mà cậu không thể nói ở trường được?" - Tôi hỏi.

Cuối cùng Nagato cũng chịu mở miệng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.