NỖI CÔ ĐƠN CỦA CÁC NGUYÊN TỐ - Trang 100

gì đó, điều mà nó sẽ không bao giờ biết được và thế là máu nóng
dâng đầy trong não nó.

Nó chạy ra khỏi phòng, cố tình huých vai để bẻ gãy cái thế cân

bằng đáng ghét kia. Mattia nhìn thấy trong giây lát ánh mắt nó đỏ
lựng, tổn thương. Không hiểu sao cậu lại nhớ tới ánh mắt bất lực
của Michela buổi chiều hôm đó trong công viên. Trong suốt nhiều
năm, hai cái nhìn đã ngấm sâu vào trong trí nhớ của cậu, hòa chung
thành một nỗi sợ hãi không thể nào xóa bỏ được.

Cậu buông tay Alice ra. Như thể điểm tận cùng của dây thần kinh

đã tập trung lại chính điểm đó, và khi tách mình ra, cậu thấy có vẻ từ
cánh tay mình phát ra những tia lửa điện lấp lánh như từ một đầu
dây điện hở.

“Xin lỗi”, cậu thì thầm nói với Alice và bước ra khỏi phòng bếp

để đuổi theo Denis.

Alice lại gần Viola đang nhìn em với cặp mắt hóa đá.

“Bọn mình…” em dợm nói.

“Tao không quan tâm”, nó ngắt lời. Nhìn cảnh Alice và Mattia,

nó lại nghĩ tới chàng trai ở biển, tới lúc hắn từ chối bàn tay nó khi
nó muốn trở về chỗ bọn bạn trên bãi biển, nắm tay nhau đi như
thế kia. Nó ghen, một nỗi hờn ghen đau đớn và bạo lực; bởi chính nó
đã trao tặng cho người khác cái hạnh phúc mà nó ao ước. Nó cảm
thấy bị đánh cắp, như thể Alice đã cướp đi cả phần của nó.

Alice ghé tai định nói thầm với nó, nhưng nó quay đi.

“Mày muốn gì nữa?”

“Không có gì đâu.” Alice co người lại hoảng sợ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.