NỖI CÔ ĐƠN CỦA CÁC NGUYÊN TỐ - Trang 263

41.

Mattia bước ba bậc cầu thang một lúc. Giữa tầng một và tầng

hai anh gặp một sinh viên muốn dừng anh lại hỏi điều gì. Anh đi
vượt qua nói rất tiếc tôi phải đi, trong lúc tránh cậu ta thiếu chút
nữa anh bị trượt ngã. Tới tiền sảnh anh giảm tốc độ cho chững chạc
lên một chút, nhưng vẫn bước nhanh. Sàn nhà men xám sáng bóng
phản chiếu mọi vật và người qua lại như một tấm gương bằng
nước. Mattia ra dấu chào người gác cổng và bước ra ngoài.

Không khí lạnh đột ngột dội ào lên người và anh ngạc nhiên tự hỏi

mình đang làm gì vậy.

Giờ anh ngồi trên bức tường đối diện cổng vào, băn khoăn sao

mình lại phản ứng như vậy, như thể bao năm qua anh chẳng làm gì
ngoài việc chờ đợi một tín hiệu để quay trở lại.

Anh nhìn một lần nữa tấm ảnh Alice gửi. Đó là bức hình hai

người chụp chung trước giường ba mẹ Alice, mặc bộ quần áo cô dâu
chú rể đượm mùi bạch phiến. Mattia có vẻ cam chịu, trong khi Alice
mỉm cười, một tay vòng ôm eo Mattia, tay kia giơ máy ảnh nên mất
đi phần ấy trong khung hình, giờ như đang hướng về anh - một
người trưởng thành, để âu yếm anh.

Phía sau tấm hình Alice chỉ viết một dòng và ký bên dưới.

Cậu phải về đây.

Ali

Mattia thử tìm sự giải thích cho bức thông điệp đó và hơn thế là

cho phản ứng kỳ cục của mình. Anh tưởng tượng mình ra khỏi khu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.