NỖI CÔ ĐƠN CỦA CÁC NGUYÊN TỐ - Trang 3

Giới thiệu:

Cô bé Alice bảy tuổi, gặp tai nạn trượt tuyết kẹt trong hẻm núi ngập tuyết,
không ai đến cứu. Mattia, cậu bé bảy tuổi, bỏ em một mình trong công viên
để đi sinh nhật; lúc quay về cô bé em song sinh vĩnh viễn biến mất, cậu
được bố mẹ tìm ra lúc đang tự rạch tay mình.

Cuốn tiểu thuyết được trao một trong những giải thưởng danh giá nhất
nước Ý- Strega, "Nỗi cô đơn của các số nguyên tố" với số lượng bán ra hơn
một triệu bản được bắt đầu như thế.

Sau biến cố ghê gớm đó, Alice và Mattia đã thay đổi hẳn. Dường như cây
cầu dây nối hai đứa trẻ với thế giới bên ngoài bị chặt mất một bên để thỉnh
thoảng lại rung lên chỉ chực đứt mỗi khi chúng tiếp xúc với thế giới bên
ngoài.

Ở trường học, không ai coi hai đứa trẻ này là bình thường. Mattia tự đào
một vực thẳm quanh mình không cho ai đến gần. Cậu còn khác người bởi
là một thiên tài toán học và bởi thói quen rạch những vật sắc lên người, để
lại những vết sẹo như nhật ký bởi ám ảnh lỗi lầm mà cậu không thể tha thứ
được cho mình. Alice chán ăn và gầy không thể tưởng. Sự tình cờ kéo họ
lại gần nhau và trở thành bạn.

Ngày Mattia tốt nghiệp và nhận được lời mời chào danh giá của một trường
đại học nước ngoài, Alice đến chúc mừng và tình cảm của họ đã có thể tiến
xa hơn nữa. Nhưng như hai số nguyên tố, gần nhau nhưng không bao giờ
chập lại làm một được bởi giữa chúng có một số chẵn ngăn cách, sự bất lực
trong giao tiếp đã làm họ không thể nói được điều mình thực sự nghĩ.

Sự bất lực ấy lan tràn trong gia đình nơi họ sống: bố mẹ không nói chuyện
được với nhau, không nói chuyện được với con cái. Sự bất lực ấy lan tràn ở
nhà trường khi cô giáo và bạn bè không giao tiếp với những đứa trẻ khác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.