NỖI ĐAU CỦA ĐOM ĐÓM - Trang 119

sóng điện não đồ biến động rất mạnh; khi tổng hợp các loại số liệu, cho thấy
rất có giá trị…”.

- Kết quả thí nghiệm là gì? Các vị đã nhìn thấy gì từ các thiết bị? –

Quan Kiện nhìn quanh tìm ông Yamashita, nhưng chắc ông ta đã trở lên
phòng làm việc trên gác, không có mặt ở đây. Quan Kiện không hiểu ra sao
nữa. Có phải, tất cả chứng tỏ rằng anh không thể tin ở ý thức của mình? Liệu
có phải mình đã có hành vi dã man, trong trạng thái “tự thôi miên” đã giết
Thi Di và Văn Quang không?

Ông Nhiệm do dự, định nói, nhưng cô Yasuzaki Satiko bỗng lên tiếng:

“Theo quy định, mọi thảo luận về kết quả quan sát nên thông qua anh
Kikuchi Yuji hoặc ông Yamashita”.

Chẳng rõ Kikuchi Yuji đang bước vào từ lúc nào, tất nhiên nhận ra

Yasuzaki Satiko chỉ phiên dịch “mệnh lệnh” của anh ta mà thôi. Đúng thế,
cô “lè lưỡi”, rồi mỉm cười tỏ ý biết lỗi, nói: “Anh Kikuchi Yuji đã dặn thế,
tôi phải nhanh mồm nói trước, vì e giáo sư Nhiệm “tiết lộ cơ mật” ạ!”.

Quan Kiện đứng lên, buông một câu: “Làm gì có chuyện đó?”.

Ông Nhiệm nói: “Cậu Kiện à! Cô Yasuzaki Satiko nói đúng đấy, có quy

định thế thật mà!”. Ông quay sang nói với Kikuchi Yuji bằng tiếng Nhật:
“Tôi cho rằng Quan Kiện có quyền được biết kết quả thí nghiệm, anh ạ!”.
Ông Nhiệm đã từng sang Nhật vài năm với tư cách học giả, ông nói tiếng
Nhật lưu loát.

Kikuchi Yuji lạnh lùng: “Tôi cũng có quyền không nói”.

Nghe Satiko dịch xong, Quan Kiện nhìn Kikuchi Yuji một hồi, vẻ mặt

hiền dịu như kiểu con gái của anh ta có một nét ương ngạnh rất không tương
xứng. Quan Kiện im lặng, bước ra khỏi phòng thí nghiệm.

- Này anh Kiện! – Kikuchi Yuji nói với giọng ra lệnh nhiều hơn là có ý

bảo anh sinh viên cứng đầu này nán lại.

- Cậu Kiện ơi! – Dường như giáo sư Nhiệm không bao giờ nổi nóng,

ông lừ mắt nhìn Kikuchi Yuji.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.