NỖI ĐAU CỦA ĐOM ĐÓM - Trang 131

- Ai canh gác anh? Đừng có mà tưởng bở! Em đang tra cứu tài liệu thì

có!

- Này, hồi nọ ai đã nói ghét nhất là vào thư viện, vì ở đây cấm ăn uống,

cấm nói to, cấm gọi di động? – Kiện kéo ghế cho San ngồi. Với San, anh
luôn luôn là một người anh tốt bụng.

- Hôm nay là ngoại lệ. Vì hôm qua có một tay công an trẻ tìm em, hỏi

cụ thể về “mười nơi có ma ở Giang Kinh”. Hồi trước em viết cái bài báo ấy,
là bê nguyên xi nội dung của bà chị họ, chứ em có biết gì đâu? Nhưng anh
chàng cảnh sát khôi ngô ấy cứ cố hỏi kỹ, em ngớ ra không nói được, cho nên
hôm nay đến đây để bổ sung. Anh thì sao? Đang học gì? Yamashita
Tsuneteru à?

- Chuyện dài lắm. Để lúc khác sẽ kể cho em nghe.

- Anh không coi em là tâm phúc nữa à? – San mở to đôi mắt tròn xoe,

đôi mắt trong veo khiến người ta phải rung động. Câu này, hai người thường
nói với nhau từ hồi bé. Kiện nghe xong đành “chào thua” vậy.

Anh hạ thấp giọng: “Thế thì anh nói tóm tắt các ý chính vậy, anh đang

điều tra xem ai đã hại Thi Di…”.

- Điều này anh đã nói rồi, đã có news gì chưa, ví dụ, có tìm thấy gì ở

nhà Thi Di không? Bà mẹ Thi Di không cầm chổi rễ lùa anh ra khỏi nhà
chứ?

- Em vội lo gì thế? Anh vẫn chân tay nguyên lành đây thôi? Ở nhà Thi

Di anh nhìn thấy cái này…

Kiện lục túi áo lấy ra cái hộp xinh xắn, đưa cho San xem.

- Chỉ là một đôi hoa tai, có gì đặc biệt đâu?

- Anh cũng vừa mới biết kiểu hoa tai “đom đóm” này bắt nguồn từ một

tác phẩm nghệ thuật gốm sứ Nhật Bản nổi tiếng “Huỳnh hỏa trùng tương
vọng”, tác giả chính là ông Yamashita Tsuneteru. Năm năm trước ông ta bị
sát hại ở Giang Kinh, một số tác phẩm của ông ấy cũng bị cướp đi. Cùng bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.