NỖI ĐAU CỦA ĐOM ĐÓM - Trang 151

Không thấy máu me tanh tưởi nhưng còn ghê rợn hơn cả cảnh ở hiện

trường Thi Di và Văn Quang bị giết hại.

Bỗng một trong những người nằm đó ngoảnh mặt lại, khuôn mặt mà

ngày nào anh cũng có thể nhìn thấy trong gương.

Anh đưa tay bưng mắt mình nhưng lại thấy trong tay có một vật gì đó,

bèn giơ lên nhìn, anh chỉ thấy vật đó lóe lên chói mắt khi giao thoa với một
tia sáng.

* * *

“Dừng lại, dừng lại! Dừng thí nghiệm!”, giáo sư Nhiệm và cô Satiko

đồng thời hô lên. Hôm nay sao vậy? Ai ra lệnh chỉ huy ở đây? Ông
Yamashita không muốn thế nhưng cũng hiểu là có vấn đề khẩn cấp nên gật
gật đầu. Chiba Ichinose và Toyokawa Takesi nhanh nhẹn gỡ các điện cực và
dây dẫn trên người Quan Kiện ra, Satiko dùng khăn giấy lau mồ hôi trên mặt
Quan Kiện và áp hai cục bông tẩm đẫm cồn vào thái dương anh.

Mùi cồn quen thuộc và thái dương tê mát khiến Quan Kiện tỉnh ngay:

“Thi Di!”.

Satiko vẻ mặt nghiêm nghị gọi: “Quan Kiện!”, rồi nói với giáo sư

Nhiệm: “Phản ứng của anh ấy hôm nay hình như dữ dội hơn trước đây…”.

Khung cảnh này rất quen thuộc, cách đây không lâu, nữ nhân viên thí

nghiệm thanh tú xinh đẹp này là người mà anh rất yêu.

Anh lại thấy đau, cơ mặt anh đang giật giật.

- Không thể nán lại đường hầm này nữa, tiến sĩ Yamashita nên mau

quyết định đưa anh ấy về Trung tâm nghiên cứu, anh ấy lại bắt đầu đau đây
này… – Yasuzaki Satiko khẩn cầu.

Chiba Ichinose và Toyokawa Takesi đưa mắt nhìn nhau, rồi lại cùng

nhìn ông Yamashita. Ông đang mím đôi môi hơi run run, ông đang cố tìm ra
sự thăng bằng giữa quyền uy và lòng khoan dung.

Kikuchi Yuji bỗng lớn tiếng: “Cuộc thí nghiệm chưa kết thúc, không ai

được tùy tiện! Tất cả phải nghe lời ông Yamashita! Cô Yasuzaki Satiko ngày

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.