NỖI ĐAU CỦA ĐOM ĐÓM - Trang 17

sưu tầm cả bộ tranh vẽ “Siêu thám tử Conan” ấn bản lần thứ nhất của Gosho
Aoyama

[8]

. Chử Văn Quang thì cho rằng Quan Kiện đang ngủ mê: đừng nói

là trong hai trường đại học này, mà trong cả thành phố Giang Kinh cũng
chưa chắc có ai sở hữu cái bộ tranh xịn ban đầu do Nhật Bản xuất bản.
Nhưng chẳng hiểu tại sao Quan Kiện cứ cảm thấy mình không hẳn là viển
vông hão huyền. Cái cảm giác vừa mơ hồ lại vừa rất rõ ràng rất giống như
việc anh vẫn nhìn thấy “bọn họ”. Cứ thử xem sao, có phải là phạm pháp gì
đâu?

Nghĩ đến “bọn họ”, lòng anh lại thấy hơi nặng nề.

Quảng cáo đăng cả tuần, chìm nghỉm, chẳng thấy ai trả lời. Vào lúc anh

gần như đã “nguội lạnh” thì nhận được một email của người muốn bán.
Người ấy ở ngay Đại học Giang Kinh, xưng danh là Gia Cát Thắng Nam.

Tên giả. Có lẽ là nữ. Quan Kiện đoán vậy.

Kèm theo email là các bản scan sách gốc, số mã và các ghi chú khác,

có cả bìa sách. Tất cả đều hấp dẫn Quan Kiện.

Hai bên mặc cả mặc lẽ qua email hơn chục lần, dùng các dấu chấm than

ngày càng to, càng nhiều, càng sôi nổi, suýt nữa thì đổ bể; sau khi cả hai bên
đều bình tĩnh trở lại thì mới ngã giá. Gia Cát Thắng Nam đề nghị gặp nhau
vào hồi 9 giờ 30 phút tối nay bên bờ Nguyệt Liên Đường ở Tử Trúc Lâm để
giao dịch.

Đề nghị này thật lạ lùng. Đâu có phải gặp gỡ yêu đương gì?

Quan Kiện lần đầu hò hẹn với Hoàng Thi Di ở ngay Nguyệt Liên

Đường. Anh đã nghe dự báo thời tiết, nói rằng sẽ có mưa; tức là tối hôm đó
Tử Trúc Lâm sẽ không có “đôi” nào khác.

Hay là Gia Cát Thắng Nam cũng nghĩ thế?

Quan Kiện sờ lên trán, anh thấy hơi lấm tấm mồ hôi, nhưng cũng có thể

là mưa bụi cũng nên.

Bên bờ Nguyệt Liên Đường chỉ có một mình anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.