NỖI ĐAU CỦA ĐOM ĐÓM - Trang 201

- Phương Bình ạ, dù là thông tin gì, thì vẫn là sự giúp đỡ rất lớn đối với

chúng tôi. Cô đừng lo ngại gì, cứ thư thả mà nói. – Sinh ân cần pha cho cô
cốc nước trà.

- Em muốn nói rằng… lẽ ra mình nên sớm nói cho các anh biết… Vậy

không rõ em có bị truy cứu trách nhiệm không?

- Cô yên tâm, trước đây chúng tôi chưa từng thẩm vấn cô bất kỳ điều gì

liên quan đến vụ án, miễn là cô không dính dáng thì chúng tôi không có lý gì
để truy cứu trách nhiệm đối với cô cả! – Sinh nhẹ nhàng an ủi.

- Nhưng, em nghĩ là… nếu mình sớm nói ra… thì chưa biết chừng…

Em cũng chẳng rõ nữa.

- Cô đừng vội kết luận gì cả. Tôi tin rằng hồi trước cô không nói, chắc

là vì cô đã suy nghĩ có phần hợp tình hợp lý.

Phương Bình hít thật sâu một hơi, rồi nói tương đối bình tĩnh: “Buổi

chiều hôm Thi Di bị hại, em ngẫu nhiên nhìn thấy… kể lại em thấy quá
ngán, em thấy… giáo sư Nhiệm ôm chặt Thi Di!”.

Sắc mặt của Sinh và Trần vẫn rất bình thản.

- Em lén nhìn, còn họ thì không trông thấy em. Thi Di cố vùng thoát ra,

vẻ mặt rất cau có, khó chịu, gắt lên với ông Nhiệm mấy câu gì đó, đỏ mặt,
rồi đi ra.

- Chỉ thế thôi à? – Chờ một lát, thấy Phương Bình không có ý nói gì

nữa, Trần bèn hỏi.

- Chỉ thế thôi ạ. Cho nên, sau khi Thi Di bị hại, em vẫn cứ do dự không

biết có nên tố giác ông Nhiệm hay không. Em nghĩ rằng, với tính cách của
ông ấy, ông ấy không thể giết người… Ông ấy lại đang là thầy giáo hướng
dẫn em, nếu ông ấy bị vạch trần, dù không liên quan đến vụ giết người, thì
cũng chẳng thể được ở Trung tâm nghiên cứu nữa, vậy em sẽ ra sao? Sau đó
lại có một sinh viên nữa bị giết, em cho rằng hung thủ không thể là ông
Nhiệm, nhưng em cũng nghĩ rằng nếu vì Thi Di đã kể chuyện kia với anh ta,
nên anh ta bị giết để diệt khẩu thì sao? Mặt khác, em thấy ông Nhiệm vẫn rất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.