NỖI ĐAU CỦA ĐOM ĐÓM - Trang 200

36

N

gười này nói mình là Phương Bình, nghiên cứu sinh của Đại học Y

Giang Kinh, làm các đề tài ở Trung tâm nghiên cứu Đông Tây. Cô ấy nói
mình biết thông tin quan trọng liên quan đến vụ giết hại Hoàng Thi Di. –
Cảnh sát Trần dẫn Ba Du Sinh đi ra phòng tìm hiểu tin tức. – Tôi đã xem
chứng minh thư và thẻ sinh viên của cô ta, không vấn đề gì. Tôi đã bảo cô ấy
chờ, vì muốn anh đích thân ra nghe. Cô ấy đến muộn thế này, tôi đâu nỡ để
“con vạc ăn đêm” như anh chẳng vớ được gì!

- Anh Trần thực có tài trấn tĩnh, có thể nhẫn nại chưa nghe vội, tôi rất

cảm động đấy! – Sinh cười và nói vậy. Anh chưa thể tin vào lúc này mà có
được “thông tin quan trọng”.

Điều tra mỗi vụ án, thường là trong ba tháng đầu tiên sẽ thu được vô số

manh mối, một phần trăm trong đó tạm gượng coi là có liên quan đến vụ
việc. Còn phần lớn chỉ là nghi ngờ hoặc rất hão huyền, hoặc chỉ là cách hiểu
rất nông cạn của những tay trinh sát nghiệp dư.

Tình hình sau khi Văn Nhược Phi mất tích năm xưa cũng là một quá

trình như thế.

Các vụ án bế tắc mà Ba Du Sinh từng tham gia mấy năm nay cũng vậy.

Khuôn mặt gầy guộc của Phương Bình có vẻ bất an. Thấy cảnh sát Trần

ra cùng một cảnh sát đeo cặp kính to, đôi môi cô không ngớt mấp máy, hình
như không phải cô đến để cung cấp thông tin mà là đến để đầu thú hoặc để
bị thẩm vấn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.