NỖI ĐAU CỦA ĐOM ĐÓM - Trang 205

- Ông đã giết Thi Di, đã giết Chử Văn Quang nhằm giữ trọn vẻ tròn

trịa, bóng bẩy sự nghiệp của ông, đúng không? Ông thành thạo nghề giải
phẫu, ông thuộc lòng địa hình của Bệnh viện trực thuộc số 1 Đại học Y
Giang Kinh! Chính ông, đúng không? Sao ông… sao ông có thể nảy ra cái ý
định làm ô uế Thi Di?

Quan Kiện cảm thấy, bao năm nay, đây là lần đầu tiên mình phát huy

cái ưu thế của một kiện tướng bơi lội, nhưng đáng tiếc là phát huy đối với
một ông già tuổi ngoại ngũ tuần. Không phải thế, hắn là hung thủ! Với anh,
hắn là hung thủ! Tiềm thức của anh đã rất nhiều lần diễn tập cách thức đối
phó và xả hờn căm đối với hung thủ!

Ông Nhiệm cố sức vùng ra, chén trà trên bàn rơi xuống sàn, chiếc ghế

ngồi trước máy tính đổ vật.

- Quan Kiện dừng tay! – Cửa bật mở, Yasuzaki Satiko lớn tiếng gọi, cô

và các thành viên của tổ thí nghiệm chạy vào. Toyokawa Takesi và Kikuchi
Yuji tóm hai tay Quan Kiện giằng ra.

Mình đã mất tự chủ!

- Anh Kiện đã ghì giáo sư Nhiệm gần tắc thở rồi! – Giọng Satiko đầy

sợ hãi.

Mình có thể giết người, chính đôi tay này!

Ông Nhiệm thở hồng hộc, ho rũ rượi, mặt tím tái, cặp kính viễn đã rơi

đâu mất. Quan Kiện bỗng thấy cắn rứt nhưng đầu vẫn đang bốc hỏa, anh vẫn
không cho rằng có thể tha thứ cho ông Nhiệm.

- Anh Kiện! Có thể tôi đã mắc lỗi lầm, tôi nên chấp nhận việc anh dùng

bạo lực với tôi, nhưng tôi không có khả năng giết người, tôi không làm nổi!
Anh tưởng tôi không đau xót trước cái chết của Thi Di ư? Tôi đã thành tâm
ủng hộ ông Yamashita và các bạn Nhật Bản đến đây làm thí nghiệm, anh có
nghĩ về điều này không? – Giọng ông run run.

Quan Kiện nhìn ra màn đêm ngoài cửa sổ, anh cố bình tĩnh trở lại.

Ông ta không có vẻ gì là hung thủ, đúng thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.