NỖI ĐAU CỦA ĐOM ĐÓM - Trang 235

đua với thời gian, dường như bất cứ lúc nào đại họa cũng có thể ập đến, làm
sụp đổ mọi thí nghiệm, nếu vậy thì hết sức đáng tiếc! Chúng ta đang có tiến
triển tốt, có lẽ còn xa mới làm rõ được nguyên nhân cái chết của cha tôi và
cô Hoàng Thi Di, nhưng ít ra cũng có thể hiểu thêm về anh, hiểu về khả
năng đặc biệt của anh. Thí nghiệm hôm nay, tôi sẽ làm phiên dịch. Cô Satiko
không nói với anh rằng cô ấy đi đâu thật à? – Đây mới thật sự là câu mà ông
Yamashita Yuuzi muốn hỏi.

- Ngay ông, cô ấy còn không cho biết, thì đâu có thể nói với một

“người ngoài” như tôi? Cô ấy chỉ đưa tôi chìa khóa phòng thí nghiệm… vì
tôi ở gần nơi cô ấy ở.

Ông Yamashita Yuuzi quay người lại: “Nào, xuất phát! Mong sao đêm

nay sẽ được bình an!”.

* * *

Trong bóng tối, Toyokawa Takesi lạnh lùng nhìn chàng thanh niên đang

ngồi xổm trên sàn nhà, lòng Toyokawa Takesi như bị lửa thiêu đốt.

Trong ba chục năm tuổi thanh xuân huy hoàng của mình, chưa bao giờ

anh phải chịu nhục lớn như thế này.

Thái độ lạnh nhạt của Satiko đối với sự theo đuổi cháy bỏng cố nhiên

đủ để khiến anh phải ngồi trong khách sạn ôm đầu mà kêu trời, nhưng các số
liệu thí nghiệm đã phản ánh rõ ràng Quan Kiện có khả năng đặc biệt lại càng
khiến anh phải tức lộn ruột lộn gan.

Tại sao cuộc đời lại không công bằng như thế? Tại sao một gã nhóc con

Trung Quốc lại có được khả năng trời phú?

Anh ta còn được trời cho cả thể lực nữa. Nếu anh ta muốn, thì anh ta có

thể trở thành một cỗ máy giết người.

Ức nhất là hình như người con gái mà mình ưng cũng bị khả năng trời

phú của gã nhóc con kia hấp dẫn; cô ta bề ngoài thì coi mình như “bạn”
nhưng vẫn cứ ỡm ờ nửa nạc nửa mỡ, hễ có dịp là áp sát ngay bên cạnh Quan
Kiện!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.