NỖI ĐAU CỦA ĐOM ĐÓM - Trang 236

Nếu cô ta không để ý gì đến Quan Kiện thì đã không cần phải tờ mờ

sáng chạy đến hiện trường Phương Bình bị giết.

Nếu cô ta không để ý gì đến anh ta thì trước khi bay về Tokyo đã chẳng

rẽ vào ký túc xá của anh ta làm gì.

Tại sao cô ấy lại về Nhật Bản? Chắc chỉ có mình anh ta biết.

Chỉ mới nghĩ đến đây, lồng ngực Toyokawa Takesi như chỉ chực nổ

tung.

Yasuzaki Satiko là cô gái thượng đẳng, chỉ có thể sánh với nhân vật

thượng đẳng như Toyokawa Takesi này. Như thế mới đúng là sự “chọn lọc
tự nhiên” thật sự!

Kikuchi Yuji chỉ vào sóng hình sin trên màn hình hỏi một câu,

Toyokawa Takesi đang như người mất hồn nên không nghe thấy, Kikuchi
Yuji nghiêm giọng khẽ nói: “Tiến sĩ Takesi! Nhân lực của tổ thì đang thiếu,
chúng ta đã đến đây rồi thì không nên cứ như ông phỗng đá!”.

Nếu không vì cánh tay đang bị bó bột thì Toyokawa Takesi đã cho

Kikuchi Yuji một chưởng rồi. Anh nén nhịn, rồi chăm chú quan sát thiết bị
máy tính, cặp lông mày cau lại.

* * *

Quan Kiện cho rằng mình đã nhìn thấy ông già Yamashita Tsuneteru

trước lúc ông ta chết.

Ông già Yamashita Tsuneteru đang lắc đầu. Tại sao ông lại lắc đầu?

Sau đó ông rất đau đớn ôm ngực, rồi gục xuống đất.

Tại sao những lần thí nghiệm trước đây đều không nhìn thấy ông

Yamashita Tsuneteru?

Có lẽ vì lúc này, trong bóng tối sau khi đã tự thôi miên, mình nhìn thấy

chỉ là ấn tượng sâu đậm về ông Yamashita Tsuneteru do mình “nghiên cứu”
tỉ mỉ các bức ảnh ông ta trong những ngày vừa qua.

Cho nên ông ta chỉ thoáng hiện ra rồi mờ đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.