NỖI ĐAU CỦA ĐOM ĐÓM - Trang 251

- Em nói về Yasuzaki Satiko chứ gì? Cha cô ấy cũng bị giết ở Giang

Kinh, cô ấy luôn luôn cho rằng những cái chết rải rác trong mười năm của
cha mình, của ông Yamashita Tsuneteru và cha Thi Di, cái chết của Thi Di
và Văn Quang đều liên quan với nhau!

- Nhưng mà, chính anh cũng muốn Thi Di cho anh biết việc làm của

mình, thì em cũng thế… – San có ý thuyết phục Kiện.

Kiện vội lắc đầu: “Anh nói không lại được với em. Nhưng chuyện này

em vẫn không thể nhúng vào!”.

San nhìn vào mắt Kiện: “Thôi được, em không nói nữa. Bây giờ bác sĩ

Âu Dương San chẩn đoán: mắt Quan Kiện đỏ ngầu thế kia, mắc bệnh thiếu
ngủ! Anh phải về nhà mà ngủ đi thôi! Em sẽ ngồi bên cạnh đọc tiểu thuyết,
được chưa?”.

Kiện gật đầu. Hai người sánh vai, dắt xe đạp đi về. Máy di động của

anh bỗng đổ chuông.

Kiện nghe máy, ngớ ra: “Satiko? Em đấy ư? Em đang ở đâu?”.

Đôi mắt to tròn của San chớp chớp, cô ra hiệu mình sẽ tránh ra xa,

nhưng Kiện kéo cô đứng lại, tỏ ý không cần phải làm thế. San cố ý dùng
ngón trỏ “nút” tai mình lại, nhìn vẻ mặt lúng túng của Kiện, cô bật cười tinh
quái.

- Em đang ở Nhật Bản. Vừa nhận được email của anh Toyokawa

Takesi, đã biết tin nữ tu sĩ Sái bị giết hại. Đang ở xa mà em rùng mình sởn
tóc gáy, mẹ em cũng buồn rầu khóc mãi. Bao năm qua mẹ em và bà Sái là
bạn thân… Em nghĩ ngay đến anh, liệu anh có thể chịu đựng nổi cú sốc này
không.

- Cảm ơn em đã quan tâm, anh… vẫn khỏe. May mắn vẫn được người

nhà, bạn bè quan tâm… được em quan tâm… Tiến sĩ Yamashita Yuuzi và
tiến sĩ Chiba Ichinose cũng đã gọi điện chia buồn. – Khi Kiện nói mấy câu
này, sắc mặt của San thay đổi đến mấy lần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.