NỖI ĐAU CỦA ĐOM ĐÓM - Trang 265

hoạch được gì. Không thấy đau. Không nhìn thấy “chúng”. Chỉ có mình
Quan Kiện suy tư.

Đương nhiên anh nghĩ về cuộc thí nghiệm lần trước.

Tại sao quần áo ông Yamashita Tsuneteru lại có vân tay và tóc của

Hoàng Quán Hùng?

Hoàng Quán Hùng là cao thủ quyền cước, có thể hạ gục ông già tám

mươi dễ như trở bàn tay.

Huống chi ông già ấy đã bị trúng đạn, đâu cần người “nội ứng”, Quán

Hùng phải đánh đấm gì nữa?

Có nhiều vết vân tay và tóc…

Chẳng phải trai gái quấn lấy nhau, đâu ra lắm vân tay và tóc như thế?

Quan Kiện bỗng thấy buồn cười vì cái ý nghĩ ngô nghê này của mình.

Nhưng, một ý nghĩ táo bạo chợt nảy ra trỏng óc anh: Liệu có thể là

Hoàng Quán Hùng mặc quần áo của ông Yamashita Tsuneteru không?.

Quá ư hão huyền. Vì hết sức vô lý. Tại sao ông ta phải mặc quần áo của

ông Yamashita Tsuneteru?

Nhưng, anh lại nghĩ rằng không hẳn là hoàn toàn không có khả năng

này. Tuy nhiên, cần có thời gian để nghĩ thêm về tính hợp lý của giả thiết kỳ
lạ này.

Có quá nhiều vấn đề cần suy nghĩ.

Ví dụ, tại sao Hoàng Quán Hùng không bị bắn chết ngay?

Ông ta bò lên tóm chặt chân của mình, ông ta định nói điều gì?

Hay là, ông ta tóm chân… thực ra là chân hung thủ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.