NỖI ĐAU CỦA ĐOM ĐÓM - Trang 341

63

T

ừ nay anh đừng đến thăm em nữa. – Linh Tử nói với Yamashita Tsuneteru

đang đứng ngoài cửa.

- Anh không thể… anh nhất định sẽ…

- Đừng nên dối mình, ảo tưởng. – Linh Tử ngắt lời. – Kết quả của nỗ

lực của anh sẽ là hai chúng ta cùng mất mạng… Em biết cha mẹ anh đã thu
xếp hôn nhân cho anh, ở Nara có người đang mỏi mắt trông chờ chiến tranh
kết thúc. Anh sẽ lấy vợ, sinh con. Con anh rất có tương lai, sự nghiệp rất
khá, và cũng là một thầy thuốc… – Nàng bỗng im bặt, từ từ đi về phía góc
nhà.

Đó là tương lai, là số phận của mình ư?

- Đôi khi em cảm thấy mình có cái khả năng này lại là một gánh nặng.

– Linh Tử than thở. – Em không biết mình nên gắng sức để cải tạo thực tế,
thay đổi tương lai, khiêu chiến với số phận… hay là hãy lặng lẽ chờ đợi mọi
sự xảy ra theo lẽ tự nhiên? Em cứ hay làm những việc không thức thời để rồi
lần nào cũng thất bại… – Chắc trái tim nàng đang khóc.

Nhưng nàng bỗng ngẩng đầu, nói: “Tuy nhiên có thể khẳng định một

điều, nếu em không làm thế thì đất nước của chúng em sẽ trầm luân, biến
thành hạng nô bộc, thành một thứ trên đe dưới búa, không có tương lai tốt
đẹp gì”.

Yamashita Tsuneteru chợt nhận ra điều gì đó, bèn hỏi: “Có phải lúc

sáng nay bị ngất, em đã nhìn thấy chuyện gì đó?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.