NỖI ĐAU CỦA ĐOM ĐÓM - Trang 355

Tuy nhiên, anh cảnh sát được bố trí giám sát Quan Kiện cho biết, cậu ta vẫn
chưa ra khỏi Trung tâm nghiên cứu Y dược Đông Tây.

Sinh và Trần lập tức dẫn một số chiến sĩ cảnh sát đến Trung tâm nghiên

cứu. Vào bên trong, thấy một số đồ dùng cá nhân của tổ thí nghiệm vẫn để ở
đó, chứng tỏ có thể là họ mất tích ở ngay khu nhà này.

Một lát sau họ tìm thấy đường ngầm thông sang Viện mỹ thuật, tiếp đó,

phát hiện ra cái thang máy đã hạ xuống sâu và cái cửa to đóng kín.

Không ai biết cách mở cái cửa này.

Ba Du Sinh nhớ đến cái giếng ở sân sau nhà thờ Đức Mẹ, anh bèn dẫn

mọi người sang đó. Anh xuống trước, dẫn đầu. Mọi người lần lượt chui theo
sau. Lên đến khu nhà bếp, họ chia làm hai nhóm sục tìm.

Vì có thiết bị nhìn ban đêm, nên nhóm của cảnh sát Trần đã phát hiện

ra Quan Kiện và những người kia đang ở trong một căn phòng. Các anh
quan sát hai nhà báo Kurumada và Inouse Hitoshi rất lâu, khi thấy hai người
lăm le ra tay thì thiện xạ cảnh sát đã nổ súng ngăn chặn.

* * *

Quan Kiện nghe Ba Du Sinh kể xong, anh nói: “Xin cảm ơn các anh,

ngoài ra tôi còn phải cảm ơn cô em của tôi nữa”.

Ba Du Sinh nói: “Thực ra chúng tôi đã bố trí lực lượng bên ngoài

Trung tâm nghiên cứu để bảo vệ cậu quay về trường, không ngờ cậu lại gặp
nguy hiểm trong Trung tâm”.

Quan Kiện cười, nói: “Anh đừng quên đây là nơi có ma nhiều nhất

Giang Kinh. À, có lẽ cái ngách mà các anh bò vào là do các tráng đinh năm
xưa đã đào để bỏ trốn. Hồi đó quân Nhật đã bắt vài trăm tráng đinh từ các
nơi đến đây xây dựng khu kiến trúc ngầm, có một số người cảm thấy có mối
nguy về sau, nên đã bí mật đào cái đường hầm ấy. Cũng may, phương hướng
lại dẫn đến nhà thờ Đức Mẹ và lại trúng vào cái giếng”.

- Họ có trốn thoát không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.