NỖI ĐAU CỦA ĐOM ĐÓM - Trang 60

thất to lớn của giới nghệ thuật hai nước. – Yamashita Yuuzi hình như có ý
dừng lại.

- Tôi chưa nhận ra rằng việc đó có liên quan gì đến vụ án Thi Di…

ngoại trừ việc Viện mỹ thuật Giang Kinh và Trung tâm nghiên cứu Y dược
Đông Tây chỉ cách nhau bức tường! – Quan Kiện nghe đã hơi sốt ruột,
nhưng anh cũng nghĩ rằng Yamashita Yuuzi không có ý tô vẽ ra chiều bí
hiểm.

- Tôi tin chắc anh chưa biết rằng cô Thi Di là con gái của nhân viên bảo

vệ người Trung Quốc ấy.

Nếu đây đúng là một lần tiếp thị thì câu nói này của Yamashita Yuuzi

đã “hạ gục” cả một vạn Quan Kiện còn đang do dự.

Quan Kiện quá kinh ngạc.

Tại sao Thi Di chưa bao giờ nhắc đến chuyện này?

Người cha là nghi phạm trọng điểm của cảnh sát, có lẽ điều này không

bao giờ gột rửa được, chẳng ai có thể tự hào; thảo nào mỗi lần Quan Kiện
hỏi đến người cha thì Thi Di đều lặng đi và nói sang đề tài khác.

Cha của Thi Di chết trong Viện mỹ thuật; năm năm sau, Thi Di là nhân

viên phòng thí nghiệm của Trung tâm nghiên cứu sát vách với Viện mỹ
thuật, bị chết trong khu nhà giải phẫu bỏ trống của Đại học Y Giang Kinh.
Hai sự việc này có mối liên quan sâu xa gì không?

Quan Kiện đang có vô số những điều nghi vấn, nhưng không biết nên

bắt đầu hỏi từ đâu.

- Nói vậy tức là các ông cho rằng cái chết của Thi Thi có liên quan đến

vụ cướp tác phẩm gốm sứ mỹ nghệ cách đây năm năm, cho nên mong muốn
điều tra để có thể một lần phá liền hai vụ án?

- Anh thật thông minh. Tôi cho rằng sự hợp tác của chúng ta…

- Nhưng tôi đâu có nhận lời? Cảnh sát giàu kinh nghiệm còn đang nỗ

lực điều tra mà vẫn chưa đâu vào đâu, thì tôi có thể giúp gì cho ông?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.