NỖI ĐAU CỦA ĐOM ĐÓM - Trang 75

- Tôi đã đọc tiểu thuyết, thấy viết rằng người Nhật mê tín “thông linh”,

“hàng linh thuật”… thì ra là có thật à? – Quan Kiện tò mò hỏi.

Ông Yamashita Yuuzi chân thành nói: “Không hẳn là thế. Chúng tôi rất

khách quan, rất thực tế, hiểu rằng tất cả chỉ là một giả thiết. Rất có thể anh
sẽ không cảm nhận được gì, chúng tôi cũng không có thu hoạch gì, nhưng ít
ra cũng thể hiện rằng chúng tôi đã gắng hết sức mình để làm sáng tỏ vụ án,
để truy tìm hung thủ… Tôi cũng đã hết lòng với cha tôi, tôi cũng được thỏa
nguyện. Tôi cũng chỉ vì không còn cách nào khác…

Thấy ông Yamashita Yuuzi rất tha thiết, Quan Kiện nghĩ bụng, mình cứ

thử xem sao, nào có hại gì? Nếu tìm ra hung thủ thì cũng là để trả thù cho
người bị hại…

Anh đang nghĩ ngợi thì hình ảnh Thi Di máu me đầy người bỗng lướt

qua trước mắt, anh thấy đầu hơi nhói đau. “Thế thì việc điều tra vụ án Thi Di
cũng na ná như quan niệm của các vị. Tôi nên đến chờ ở khu nhà giải phẫu
ấy, chưa biết chừng sẽ liên lạc được với cô ấy…”.

“Ý chúng tôi nói, tức là liên lạc theo nghĩa rộng, cũng tức là có nhận

được một vài thông tin nào đó không. Chúng tôi có một vài thiết bị tiên tiến,
có thể xác định xem anh có nhận được những tín hiệu rất khác thường hay
không…”. Ông Yamashita Yuuzi vội nói thêm.

Quan Kiện nhìn quanh, rồi nói: “Cụ thân sinh bị hại ở nhà trưng bày

này à?”.

Yamashita Yuuzi khẽ gật đầu.

Đây là nơi đang bày triển lãm thư họa của các học viên cao tuổi thành

phố Giang Kinh, lèo tèo vài người đang xem.

“Thế thì… chẳng lẽ khi mọi người đang có mặt thế kia mà các vị định

làm thí nghiệm với tôi?”.

Yamashita Yuuzi nói với Kikuchi Yuji mấy câu, hai người nhìn nhau.

Yamashita Yuuzi nói: “Các thí nghiệm đều làm vào buổi tối. Chúng tôi đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.