NƠI DÒNG SÔNG CHẢY QUA - Trang 44

để vuột mất nó. Nhưng tôi không thể dứt bỏ nó hoàn toàn, mặc
dù tôi đã nghĩ sang chuyện khác. Mặc dù điều này không ghi
trong sách vở, nhưng vẫn rất con người khi bỏ ra một chút thời
gian trước khi quăng câu để cố mường tượng xem con cá đang
nghĩ gì, ngay cả nếu não của nó chỉ to bằng một quả trứng của
nó, và ngay cả nếu khi bơi dưới nước, bạn khó mà tưởng tượng
rằng một con cá có chuyện gì để mà nghĩ. Tuy nhiên, không ai
có thể thuyết phục tôi tin rằng cá chỉ biết cảm thấy đói và sợ, tôi
cho rằng một con cá không thể lớn nổi đến mười lăm phân nếu
nó chỉ cảm thấy được đến thế. Thật ra, đôi khi tôi còn tiến đến
chỗ mường tượng rằng một con cá có những suy nghĩ hay ho.
Trước khi quăng câu, tôi mường tượng rằng con cá có cái lưng
đen trũi nằm lãnh đạm trong làn nước sủi bọt của thác. Nó đang
nhìn về hạ nguồn và quan sát đám bọt chứa thức ăn trôi ngược
về thượng nguồn giống như một quầy đồ ăn nổi được đưa đến
để phục vụ thực khách. Và có thể nó đang tưởng tượng rằng
đám bọt lốm đốm kia là món rượu nóng đánh trứng được rắc
hạt nhục đầu khấu, rồi khi màu trắng của trứng tan ra và nó
trông thấy những gì ở trên bờ, có lẽ nó sẽ tự nhủ: “Mình là một
thằng chó đẻ may mắn, vì gã kia chứ không phải thằng em của
nó đang câu ở cái vũng này”.

Tôi nghĩ ra toàn bộ những điều này, và một số ý nghĩ khác tỏ ra
chẳng có giá trị gì, sau đó tôi quăng câu và dính con cá.

Tôi giữ vẻ trầm tĩnh cho đến khi cố gắng gỡ lưỡi câu ra khỏi
miệng con cá. Nó nằm trên doi cát nhỏ nơi tôi giật nó lên, mình
phủ đầy cát. Mang nó mở ra theo những cái ngáp cuối cùng. Sau
đó, nó bất chợt đứng dựng lên bằng đầu trên cát, đuôi nó quất
vào tôi, làm cát bay tứ tung. Đầu tiên, bàn tay tôi bắt đầu run
rẩy, và mặc dù tôi nghĩ hình ảnh đó trông thật thảm hại, nhưng
tôi không dừng được. Cuối cùng, tôi đã xoay xở mở được con dao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.