NƠI EM QUAY VỀ CÓ TÔI ĐỨNG ĐỢI - Trang 219

“Cảm ơn ạ.”

Tôi lẳng lặng nghe hai người nói chuyện, lén nhìn trộm Yuko, thầm lo

rằng cuộc đối thoại kiểu như vậy sẽ khiến em tổn thương. Thế nhưng,Yuko
chỉ chăm chú nhìn lũ trẻ con đang chơi trong nhà, mặt không biểu lộ cảm
xúc.

“Mấy hôm trước đã nghe anh nói về tình hình cụ thể rồi, còn gì cần bổ

sung nữa không ạ?”

Tôi ngẫm nghĩ giây lát, đoạn nói: “Một khoảng thời gian dài trở lại đây

cháu luôn sống một mình, không quen tiếp xúc với người khác, vì vậy đừng
bắt cháu phải tham gia vào nhóm ngay, tốt nhất là từ từ để một thời gian rồi
mới cho cháu nó hòa nhập.”

“Tôi hiểu rồi ạ, tôi sẽ chú ý, còn gì nữa không ạ?”

“À, phải rồi, trong mắt người khác, đôi lúc con bé có những hành động

kỳ quặc. Có điều, tôi hy vọng các cô đừng để ý, vì tình trạng của cháu rất
đặc biệt. Tôi nghĩ, có lẽ cháu rất khác những bạn bè đồng trang lứa.”

“Tình trạng đặc biệt?”

“Vâng, hết sức đặc biệt.”

“Đó là…”

Rằng cô ấy đã hai mươi bốn tuổi rồi, có khi còn lớn hơn cô đấy… Câu

nói này đã ra đến cửa miệng, nhưng rốt cuộc tôi chỉ nở một nụ cười mập
mờ, không nói gì cả.

Sau giây lát im lặng, tôi nói tiếp: “Vậy xin nhờ cô.” Rồi đi ra cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.