NƠI EM QUAY VỀ CÓ TÔI ĐỨNG ĐỢI - Trang 22

Đúng vậy, Yuko thì thầm.

“Này, anh nói xem con chúng ta là trai hay là gái?” Yuko khẽ hỏi.

“Có lẽ là, anh cảm thấy có lẽ là con gái, một cô bé chạy nhanh, nhảy cao,

giống hệt như Yuko ấy.”

Tôi cảm thấy có lẽ là vậy.

“Một ngày nào đấy trong tương lai, hóa thân của đứa trẻ này sẽ lại đến

với chúng ta phải không nhỉ?”

“Đúng thế, vì vậy, đây chỉ là sự chia ly nhất thời.”

Sau này, tôi vẫn nhớ rõ mồn một cuộc đối thoại lúc đó.

Vả lại, khi phát hiện dự đoán lúc đó có một sự tươngđồng kỳ diệu với

hiện thực, tôi có cảm giác mơ màng gần như chóng mặt.

Sự việc này đã phủ bóng đen lạnh lẽo xuống những ngày tháng tiếp theo

của chúng tôi.

Em không còn tập thể dục nhịp điệu nữa, cũng tầm thời gian đó, tôi đổ

bệnh và rời bỏ cuộc sống điền kinh. Bố mẹ cấm chúng tôi qua lại, cảm giác
ở bên nhau còn khó khăn hơn lúc trước. Chúng tôi trốn tránh sự giám sát
của bố mẹ, lén lút dùng tên giả viết thư cho nhau.

Thời bấy giờ, điện thoại di động và email vẫn còn chưa phổ cập, nói một

lời “Hello” thì cả tuần sau mới nhận được hồi đáp từ đối phương, giống như
là phi hành gia vũ trụ chuyển thư qua lại giữa Trái đất và sao Thiên Vương
vậy. Theo một nghĩa nào đó, chúng tôi không khác gì các cặp tình nhân thế
kỷ thứ 18, chỉ có thư tín là cách thức liên lạc duy nhất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.