NƠI EM QUAY VỀ CÓ TÔI ĐỨNG ĐỢI - Trang 229

“Để anh nghĩ đã, vậy thì, kể chuyện hồi chúng mình mới gặp nhau nhé.

Em còn nhớ không?”

“Chỉ nhớ một chút thôi, một chút xíu.”

“Vậy sao? Thế để anh kể cho em chuyện này nhé.”

Có thể anh chưa bao giờ kể với em nhưng hồi đó, có khoảng thời gian

anh từng bị một cô bé thu hút, bị thu hút một cách dè dặt, mơ hồ.

Vừa nhập học anh liền gia nhập đội điền kinh. Phòng của đội điền kinh ở

tầng hai của nhà thể thao, từ đó có thể quan sát rõ ràng các đội thể dục đang
tập luyện. Trước mặt là đội múa ba lê và đội cầu lông, mé đối diện là đội
bóng bàn và đội thể dục nhịp điệu.

Trong đội thể dục nhịp điệu, có một cô bé đặc biệt hấp dẫn sự chú ý của

anh.

Cô ấy nhảy rất cao.

Cao hơn tất cả những người khác.

Kiểu như không có cân nặng ấy (thực tế là cô ấy rất mảnh mai).

Động tác nhảy choãi chân thật quá tuyệt diệu, trông như thể chú chim

ruồi đang lơ lửng giữa không trung vậy.

Đúng thế, Yuko, đó chính là em.

Nhưng anh lại không ý thức được điều này, vì em mà anh thấy trong lớp

học, bóng lưng lúc nào cũng cứng đờ không tự nhiên, chẳng bao giờ trùng
khớp với hình ảnh cô gái nhảy nhót giữa không trung kia cả. Em trong lớp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.