NƠI EM QUAY VỀ CÓ TÔI ĐỨNG ĐỢI - Trang 258

“Thước đo?”

“Tư duy của con người có thể rong ruổi trong quá khứ hoặc tương lai

tính bằng nghìn năm, chục nghìn năm, trong khi thời gian sinh tồn của con
người lại vô cùng ngắn ngủi.”

“Đúng vậy.”

“Con người sẽ không ngừng không nghỉ muốn có được thứ gì đó, cố

gắng có nhiều hơn, nhiều hơn nữa. Thế nhưng, đây lại là sai lầm.”

“Có phải vậy không?”

“Chúng ta nên sống như lũ chó ấy.”

“Chó?”

“Đúng thế, giống như lũ chó.” Tôi trả lời.

Đúng như lời cô nói, chúng tôi đã về đến nhà lúc gần mười hai giờ đêm.

Tôi bế Yuko đang say ngủ xuống xe.

“Cảm ơn cô nhiều lắm, có muốn nghỉ ngơi một lúc rồi mới lên đường

không?”

Nishida vẫn cầm vô lăng, ngẩng đầu nhìn tôi.

“Không cần đâu ạ, nếu nghỉ ở đây thì sẽ lười chẳng muốn đi tiếp nữa.”

“Vậy à? Thế cô đi đường cẩn thận nhé.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.