NƠI EM QUAY VỀ CÓ TÔI ĐỨNG ĐỢI - Trang 279

Mùa thu năm nay, anh đã ba mươi tư tuổi rồi.

Yuko, rốt cuộc em đang ở đâu?

Cuối mùa hè, làn gió mát lạnh lướt qua mặt.

Cũng như những ngày cuối tuần khác, hôm ấy, tôi lại chạy bộ trên con

đường nhỏ trong công viên tự nhiên.

Cơn gió thổi trên mặt thoang thoảng hương vị của mùa thu. Lá cây ẩm

ướt tỏa ra hơi nước. Ánh nắng vàng ruộm chiếu xuống qua những kẽ lá, bầu
không khí chẳng bao giờ thay đổi của khu rừng luôn khiến lòng người bình
lặng.

Ở nơi sâu nhất trong rừng, qua những cành cây, tôi thấp thoáng thấy

bóng dáng một phụ nữ. Có điều, ở nơi giữa ban ngày ban mặt cũng rất tối
tăm này, rất hiếm khi có phụ nữ xuất hiện.

Chẳng lẽ là ảo giác?

Tôi dừng bước, định thần quan sát, nhưng không sao thấy được bóng

hình ấy đâu nữa.

Có lẽ là ảo ảnh tạo nên bởi đám lá cây ngả vàng.

Lần nào cũng thế, tôi đã quen rồi.

Khóe miệng tôi hiện ra một nụ cười tự giễu, tôi lại chạy tiếp.

Không lâu sau, tôi đến chỗ cái đình nhỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.