NƠI EM THUỘC VỀ - Trang 234

Rafe bối rối.

“Đó là một lời khen cho sự thành công của cô, Phelia”, anh có nói với

cô.

Nhưng như thể Rafe chưa hề nói gì, cô lên tiếng, “Một vụ cược ư? Tất cả

đều là một vụ cược? Anh đẩy tôi vào địa ngục vì một vụ đặt cược chết tiệt
sao?”.

“Mọi chuyện hoàn toàn không phải thế đâu.”
“Không ư?”
“Không”, Rafe đảm bảo với cô. “Tôi biết cô có thể thay đổi bất cứ ai đều

có thể. Việc đặt cược chỉ đơn thuần là cách tôi ứng phó với thái độ hoài
nghi của Duncan thôi.”

Cô liếc nhìn Duncan và thấy lúc này anh ta đang trở nên nhụt chí.

Sabrina có vẻ lúng túng. Vì vị hôn phu của cô ấy? Hay vì Ophelia đã cãi vã
bằng tông giọng lớn tiếng của mình? Mọi người đều đang quay sang phía
họ. Mary và đã ngừng trò chuyện và gần như đồng thanh hỏi chuyện tồi tệ
gì đang xảy ra. Ophelia không trả lời. Tất cả những gì cô có thể nghĩ được
là Rafe và Duncan đã cười ầm ĩ với nhau khi họ đặt cược, cười nhạo cô!
Mọi điều cô đã nghĩ, mọi thứ Rafe đã nói với cô, tất cả đều là giả dối ư?

Cái nhìn cô dành cho Rafe trở nên vừa đau đớn vừa phẫn nộ. “Vì hạnh

phúc của tôi, anh từng nói thế phải không? Khi tất cả chỉ đơn giản là vì anh
nhận được một món tiền nhờ vào kết quả anh làm được với tôi! Lạy Chúa,
anh quả là kẻ dối trá chết tiệt!”

“Phelia, tôi hứa với cô nó...”
Ophelia không nghe bất kỳ lời giải thích nào của anh. Cô đã sớm chạy ra

khỏi phòng, và mẹ cô liền đuổi theo.

“Có chuyện gì vậy?”, Mary hỏi, gần như thở không ra hơi vì có gắng

đuổi kịp con gái.

Họ thậm chí còn chưa lấy áo choàng, và Ophelia cũng chẳng kịp đợi xe

ngựa được đưa tới cho họ. Cô chỉ đơn giản chạy nhanh ra cửa để trấn tĩnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.