NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 14

mươi tuổi đã bất tỉnh, da tái nhợt đi. Ông ta chỉ bị ngất hay là đã chết vì lên
cơn đau tim? Ông ta vẫn đứng thẳng nhưng bị đám đông chèn ép lôi theo.

Mùi khói nồng nặc hơn và cô trở nên khó thở - có thể ngọn lửa làm

căn phòng càng hiếm khí, mặc dù Michelle vẫn chưa nhìn thấy ánh lửa ở
đâu. Có thể sự hoảng hốt của mọi người càng khiến không khí bị loãng
hơn. Cả cái lực đang chèn ép lên ngực Michelle lúc này nữa chứ.

“Trish! Con ơi!,” cô gọi con gái không thành tiếng. Không có đủ

không khí để hô hấp.

Con gái của cô đâu rồi? Liệu có ai giúp con bé chạy ra không? Có lẽ là

không. Dường như chẳng ai thèm giúp ai. Họ như những sinh vật điên
cuồng. Ai cũng chỉ lo thoát thân. Đó chính là bản năng sinh tồn.

Làm ơn…

Nhóm người chỗ Michelle đã vấp phải thứ gì đó.
Ôi, Chúa ơi…
Khi đổ nhào xuống, Michelle chỉ có thể thấy loáng thoáng dáng một

cô gái Latinh trẻ tuổi, người mảnh khảnh trong chiếc váy màu đỏ chấm đen
đang nằm ngã về một bên, khuôn mặt hiện rõ sự sợ hãi và đau đớn. Cánh
tay phải của cô ấy bị gãy, bẻ ngược ra sau. Tay còn lại đang cố với lên, túm
vào túi quần của một người đàn ông.

Vô ích. Cô ấy không thể đứng lên; không một ai chú ý tới, mặc dù cô

ấy đã gào thét hết cỡ mỗi khi có ai đó dẫm lên người mình.

Michelle đang nhìn thẳng vào mắt cô gái này khi có một bàn chân đi

bốt dẫm lên cổ cô ấy. Người đàn ông đó đã cố tránh, vừa khóc vừa nói với
những người xung quanh: “Không, lùi lại, lùi lại.” Nhưng cũng như người
khác, ông ta không kiểm soát được hướng đi, chuyển động và bước chân
của mình.

Dưới sức ép của bàn chân đè lên cổ họng, đầu của cô gái đã bị vẹo hẳn

sang một bên và cô ấy bắt đầu co giật dữ dội. Khi Michelle tới nơi, đôi mắt
của cô gái đã trở nên đờ đẫn và lưỡi hơi đẩy ra ngoài đôi môi đỏ tươi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.